VỢ CŨ NGOAN HIỀN THAY ĐỔI RỒI

Chương 816

Kiều Lãnh, nam, dòng máu Trung- Đức, phần tử nguy hiểm của quân đoàn lính đánh thuê quốc tế, bị cảnh sát hình sự quốc tế bắt được, sau đó vượt ngục, mười năm trước đột nhiên chết ở nước Y, không rõ nguyên nhân chết…

Ánh mắt Dụ Lâm Hải thanh lạnh, đọc lượt qua bản tài liệu, tìm hiểu cuộc đời của Kiều Lãnh, như đang xem một quyển truyện ký.

Điều kỳ lạ là mười năm trước bọn họ nhận được nhiệm vụ cấp SSS trong rừng rậm, khi cứu Nam Mẫn ra từ trong tay tên lính đánh thuê đó, kẻ thủ lĩnh không phải là Kiều Lãnh.

Khi anh xông vào cứu Nam Mẫn, lính đánh thuê ở đó có thể giết được, cơ bản đều bị họ giết sạch.

Trong đó cũng không có Kiều Lãnh.

Hay là anh ta thay đổi hình dạng?

Hay là có một thế lực khác muốn bắt cóc Nam Mẫn?

Rốt cuộc trên người Nam Mẫn ẩn giấu bí mật gì mới có thể khiến nhiều phần tử nguy hiểm như vậy nhằm vào cô?

Dụ Lâm Hải day trán, dựa vào đầu giường.

Anh càng lúc càng cảm thấy Nam Mẫn giống như một câu đố, càng lại gần cô, càng tìm hiểu cô, càng thấy cô có nhiều bí mật.

Trong đầu bỗng nhiên nảy lên một ý nghĩ, khiến Dụ Lâm Hải mở đôi mắt, lòng trầm xuống.

Ba năm trước, sở dĩ cô lựa chọn mai danh ẩn tính gả cho anh, có phải là sợ gây nguy hiểm cho anh?

Là vậy sao?

Nam Mẫn làm việc xong quay lại, thấy Lạc Ưu cười ngốc nghếch trước màn hình máy tính.

Cô gái trước đây luôn đao to búa lớn, vô cùng bá đạo, lúc này lại ngồi vắt chéo hai chân trên chiếc ghế giám đốc, tư thế ngồi vô cùng thiếu nữ.

Chẳng lẽ đây chính là sức mạnh của tình yêu?

Cô dựa trên khung cửa, tự thưởng thức một lúc, mới giơ tay gõ cửa: “Cô Lạc, đi được chưa?”

Lạc Ưu di chuyển chuột, cũng không ngẩng đầu: “Còn mấy bức nữa, đợi tôi xem xong đã”.

Quả nhiên phụ nữ đều thích trai đẹp.

Nam Mẫn cười đi đến: “Không vội, cô cứ xem từ từ”.

Lạc Ưu không nỡ rời mắt khỏi màn hình, cảm khái liên hồi: “Không thể không nói, khuôn mặt anh hai cô đúng là càng già càng đẹp trai”.

“Người ta đều nói thiếu nữ mười tám tuổi thì thay đổi, thì ra anh chàng mười tám tuổi cũng thay đổi, không đúng, phải là ba mươi sáu tuổi cũng thay đổi”.

“Mấy bức buộc tóc bím này quá giống Tạ Đình Phong, có thể gửi cho tôi không, tôi muốn làm ảnh nền màn hình!”

Nam Mẫn nói: “Không vấn đề, tôi gửi hết cho cô, cô lấy về từ từ thưởng thức”.

“Tốt quá rồi!”

Lạc Ưu cười vui thích, chống cằm mơ ước nói: “Sau này con trai của tôi cũng có thể đẹp trai như vậy thì tốt”.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi