VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 1195

Hoắc Nhiên đạp phanh, khi chiếc BMW chưa dừng lại hẳn, anh đã ôm Vương Giai Tuệ vào lòng, bá đạo hôn cô.

Vương Giai Tuệ dùng sức đẩy vai Hoắc Nhiên, liều mạng chống cự.

Sao chưa nói gì mà anh đã hôn vậy?

Nụ hôn nhiệt tình kết thúc, Hoắc Nhiên gục xuống vai Vương Giai Tuệ, khàn giọng nói: “Em có nhận ra vừa gặp em thôi, anh đã muốn hôn đến chết không rời rồi. Sao có thể bảo anh coi em như bạn bè bình thường chứ?”

“Nhưng tôi không cảm thấy vậy!” Vương Giai Tuệ có chút gian nan trả lời.

Hoắc Nhiên căng thẳng mím chặt môi, giữ chặt hai vai Vương Giai Tuệ, nhìn cô: “Em chắc chắn?”

“Thực xin lỗi, tôi không thích anh.” Vương Giai Tuệ cúi đầu, đầy xin lỗi nói.

Tuy những lời này nói ra, lòng cô cũng bị tổn thương, nhưng cô vẫn không muốn thay đổi chủ ý.

Khi bạn không thích một ai đó, bạn cho họ hy vọng chính là đang đùa giỡn họ.

Hoắc Nhiên trong phút chốc liền buông Vương Giai Tuệ ra, nhanh chóng khởi động lái xe đi

Vương Giai Tuệ theo khóe mắt nhìn thấy khuôn mặt lạnh lùng của Hoắc Nhiên, cô liền biết mình đã làm tổn thương anh rồi.

Đôi bàn tay cô đan chặt vào nhau, hèn mọn buông xuống đôi mắt đẹp: “Kỳ thật, tôi chỉ là một người con gái rất bình thường. Anh hai Cố sẽ tìm được người tốt hơn tôi để làm vợ. Anh… Cố gắng quên tôi đi.”

“Sẽ quên!” Hoắc Nhiên dùng lực nắm chặt tay lái, lạnh lùng nói.

Sau khi đưa cô về đến dưới nhà trọ, anh cũng không hề quay đầu lại liền lái xe rời đi.

Bây giờ, ngay cả những người bạn bình thường cũng không làm được đi?

Tề Mẫn Mẫn nhìn thoáng qua ghế ngồi được trang hoàng đặc biệt trong nhà hàng xa hoa liền tò mò hỏi Hoắc Trì Viễn: “Hôm nay sao lại ra ngoài ăn cơm vậy?”

“Chúc mừng em trong một tuần đã tiến vào top 100.” Hoắc Trì Viễn cưng chiều nhìn thoáng qua Tề Mẫn Mẫn.

“Em cố gắng như vậy, phần thưởng chỉ có một bữa cơm thôi sao?” Tề Mẫn Mẫn cười khẽ nghiêng đầu hỏi.

“Còn chưa có đạt tới mục tiêu của anh.” Hoắc Trì Viễn nhéo nhéo đôi má Tề Mẫn Mẫn.

“Mục tiêu gì?”Trong nháy mắt tim cô liền đập loạn nhịp.

Hoắc Trì Viễn vẫn còn đặt mục tiêu cho cô sao?

“Top 10.” Hoắc Trì Viễn trả lời ngắn gọn.

“Top…Top 10?” Tề Mẫn Mẫn thiếu chút nữa bị dọa cho ho ra máu.

Top 10!

Đó là top của những người thiên tài như Ninh Hạo mới chen vào được đi.

Cô chỉ đáng được 1 nửa của anh, có thể tiến vào top 100 đã phí không biết bao nhiêu công sức bú mẹ rồi.

“Có anh, em sợ cái gì?” Hoắc Trì Viễn tràn ngập tự tin nói.

“Nếu em kiểm tra không tiến được vào top 10, kia cũng không phải lỗi của em, là do anh phụ đạo không tốt.”Tề Mẫn Mẫn nghe thấy Hoắc Trì Viễn nói, lập tức vặn lại anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi