VỢ CŨ THẬT QUYẾN RŨ

Chương 1632

Hoắc Nhiên ôm chặt lấy Vương Giai Tuệ, kích động nói: “Rốt cuộc cũng đợi được câu này!”

“Trước kia em chưa từng nói à?” Vương Giai Tuệ mím môi.

“Không giống. Lần này là em tự nguyện nói ra! Không giống!” Khóe mắt Hoắc Nhiên ẩm ướt.

Thời điểm Hoắc Nhiên cùng Vương Giai Tuệ đuổi tới bệnh viện, ở bãi đỗ xe liền gặp được vợ chồng Hoắc Hoài Lễ đi xuống.

“Bác trai, bác gái.” Vương Giai Tuệ mắc cở đỏ mặt trốn ở đằng sau lưng Hoắc Nhiên.

Tuy cô cùng Cố Nhiễn đã xác lập quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng là hôm nay lại gặp nhau trong hoàn cảnh này, cô vẫn cảm thấy rất thẹn thùng. Cô có cảm giác như mình đã chiếm mất con trai của người ta rồi.

“Không sợ!” Hoắc Nhiên cúi người, tại bên tai cô nhẹ giọng nói, “Con dâu xấu cũng phải gặp mẹ chồng.”

Vương Giai Tuệ dùng sức véo eo Hoắc Nhiên một cái.

Anh sao có thể ở trước mặt ba mẹ mình mà nói những lời như thế cơ chứ?

Cô xấu hổ đến muốn chết rồi!

“Mẹ cùng ba con vừa mới tan tầm liền biết được chuyện nhà của ông thông gia, nên đang khẩn trương chạy qua đây.” Chu Cầm bình tĩnh nói, “Cùng vào thôi.”

Vương Giai Tuệ gật đầu, lo lắng cầm lấy tay Hoắc Nhiên, đi theo sau Hoắc Hoài Lễ cùng Chu Cầm.

“Khi nào thì mẹ con rảnh?” Chu Cầm đột nhiên quay đầu lại, nhàn nhạt cười hỏi Vương Giai Tuệ.

“A?”Vương Giai Tuệ chớp chớp mắt chưa kịp phản ứng, trống ngực liền đập liên hồi.

“Cũng đã đến lúc nên gặp mặt rồi.” Chu Cầm thưởng thức nhìn Vương Giai Tuệ.

Không thể tin được hai đứa con trai của bà lại bị hai đứa nhỏ như vậy buộc được tâm.

“Trở về con sẽ nói với mẹ một tiếng. Bà ấy dạo gần đây rất hay đi công tác.” Vương Giai Tuệ cúi đầu, đỏ mặt trả lời.

“Tốt.” Chu Cầm cười gật đầu một cái, “Cảm ơn con đã đồng ý thu nạp thằng con lãng tử này nhà bác.”

“Mẹ!” Hoắc Nhiên bất mãn kháng nghị.

Mặt Vương Giai Tuệ càng ngày lại càng đỏ.

“Chẳng lẽ con không phải lãng tử?” Hoắc Hoài Lễ quay đầu, liếc mắt nhìn con trai một cái.

Hoắc Nhiên không còn lời nào để nói, chỉ có thể mấp máy môi mỏng.

“Giai Tuệ là cô gái tốt, con cũng không thể phụ con bé.” Hoắc Hoài Lễ nói xong, liền quay đầu cùng bà xã sánh vai đi về phái thang máy.

Vương Giai cực kỳ cảm động.

Cô không nghĩ tới ba Hoắc Nhiên lại hiền đến như vậy.

Có lẽ cũng bởi vì từ nhỏ đã không được hưởng qua tình yêu thương của ba, cho nên trong ấn tượng của cô, ba luôn là người lạnh lùng, ích kỷ, vô tình, gia trưởng. Mà Hoắc Hoài Lễ lại cho cô định nghĩa về một người cha hoàn toàn trái ngược.

Đây mới chân chính là một người cha!

“Cảm động rồi sao?” Hoắc Nhiên nắm chặt tay Giai Tuệ, cười nói, “Cảm động thì nhanh gả cho anh đi.”

“Không phải đã đồng ý với anh rồi sao?” Vương Giai Tuệ đỏ mặt hỏi lại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi