VỢ CŨ TÔI KHÔNG MUỐN LÀM NGƯỜI THAY THẾ

Chương 612

Dụ Lâm Hải không hiểu tình yêu, Phó Vực lại quá hiểu tình yêu, Dụ Lâm Hải chưa được mở tâm trí, Phó Vực lại được mở quá sớm, mở quá rộng.

Cũng là nhân vật nguy hiểm.

Tô Duệ cau mày, cất giọng cứng rắn: “Bây giờ con bé đến giai đoạn bướng bỉnh, càng không cho nó làm việc gì thì nó càng làm việc đó, chi bằng cứ theo mong muốn của nó, dù sao nó cũng không theo đuổi được”.

Nam Mẫn nghiêng đầu nhìn Tô Duệ một cái: “Anh đang có ý nghĩ gì?”

Khóe miệng Tô Duệ chậm rãi hiện ý cười lành lạnh: “Chẳng thấy người đâu, anh xem nó theo đuổi thế nào?”

“…”

Nam Mẫn lặng lẽ ngẩng đầu nhìn trời, xem ra cậu Phó phải trải qua cuộc sống đày ải một thời gian rồi, ít nhất trong thời gian ngắn, sẽ không nhìn thấy anh ta ở thành phố Nam.

Thế giới chắc hẳn sẽ rất yên tĩnh.

Kết thúc buổi họp sáng, Dụ Lâm Hải cầm điện thoại đi vào văn phòng tổng giám đốc, mở trang trò chuyện, xóa đi xóa lại một tin nhắn.

Soạn tin đi soạn tin lại, chần chừ không ấn gửi đi.

[Hôm nay thành phố Nam có mưa bão, ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn.]

Không được, quá thô.

Giọng điệu không được quá thô, phải thêm một vài trợ từ như “ừm, a, ôi, hây”, tốt nhất phải thêm mấy dấu ngã, thì sẽ sinh động hơn nhiều.

Dụ Lâm Hải nghĩ đến giọng điệu ẻo lả bình thường Dụ Trạch Vũ nói chuyện, soạn lại một tin nhắn.

[Hôm nay thành phố Nam có mưa bão đấy, ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn nhé, biết chưa?]

… Có phải nhiều trợ từ quá không?

Hơi buồn nôn.

Không được, sửa lại.

[Chị Nam, hôm nay thành phố Nam có mưa bão, ra ngoài nhất định phải chú ý an toàn nhé!]

Cuối cùng ấn gửi đi.

Dụ Lâm Hải hơi căng thẳng, lại nghĩ đến lời Dụ Trạch Vũ nói.

Không có việc gì mà ân cần, không phải gian cũng là trộm, con người sợ nhất là sự quan tâm đột ngột, rất dễ bị lộ. Sau khi thể hiện sự quan tâm, nhớ là sau đó phải thêm chút yêu cầu nhỏ, chị Nam sẽ không nghi ngờ.

Dụ Lâm Hải lại soạn một tin nhắn.

[Chiếc vòng tay tử kim đã hứa cho em, đừng quên đấy.]

Nghĩ một lúc, lại tìm được một biểu tượng cảm xúc dễ thương mà Dụ Trạch Vũ gửi cho anh, rồi gửi đi.

Đây mới là thành công.

Hà Chiếu thấy tổng giám đốc Dụ soạn một tin nhắn rất lâu, không biết đang gửi cho ai, vẻ mặt khó hiểu, trịnh trọng, trước đây anh luôn là cán bộ cấp cao có việc gì là gọi điện, rất ít gửi tin nhắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi