VÕ ĐẾ VÔ CỰC/VÕ ĐẠO CHI LỘ

Sau khi Dương Tử tiến vào Phản Hoan Giới để dốc sức đề thăng Võ Đế Cảnh để cứu lấy Hư Không Giới. Mấy vạn người của Hỗn Độn Thần Tông lúc này đã làm việc Dương Tử đã giao. Họ đã liên tục cứu được người dân, trên toàn bộ tuyền tuyến. Họ cũng là nhưng kẻ lập công lớn nhất, lúc này cả cái Hư Không Giới giờ cũng chẳng còn một dạng yên bình nữa. Chiến trận nổ lên khắp cả Hư Không Giới, kể cả các vị Võ Đế cũng đã lao vào giết địch. Ở Luyện Ngục Quốc của Thiên Tôn thây cũng chất thành đống. Đến cả Thông Tuệ Đế cũng đã ra tay giết địch, ở phía Linh Nhi và Chí Dũng. Họ đã phát hiện ra một bí mật rất lớn, có thể thấy đổ cục diện toàn bộ cuộc chiến. Nhưng chiến trường càng ngày càng mở rộng, khói lửa đã dần lan tới các chính thành của Hư Không Giới. Linh Nhi và Chí Dũng đang liên tục thử nghiệm thứ gì đó trên xác của nhưng con quái vật kia. Linh Nhi thở dài, cô nàng chán nản nói:

- Vẫn như mọi lần, lại thất bại lần nữa.

Cô nàng cũng khá bực tức mà cầm lọ thuốc mình đang dữ trên tay ném bay đi. Bất ngờ thay, khi lọ thuộc của Linh Nhi ném đi đã kết hợp với lọ thuốc thất bại lần trước. Nó trở thành một dạng hoàn chỉnh, đã có một vài giọt bắn vào cái xác cạnh bên. Lập tức khiến nó trở về dạng nguyên bản. Linh Nhi hốt hoảng gào lên:

- Thánh Tộc!

Chí Dũng nghe thấy thánh tộc liền vội vàng chạy sang, hắn tụ sẵn chưởng lực rồi lao vào gào lên:

- Thánh Tộc đâu!

Linh Nhi liền chạy vụt qua người hắn, cô nàng để lại vài câu:

- Con đã chế tạo được thuốc chúng ta cần rồi, cha chết tạo chúng ra đi. Con cần phải đi nói với Thiên Hà Đế mới được?

Chí Dũng cũng chẳng nói gì nhiều lập tức lao vào chế tạo, Nhẫn Dạ lúc này vừa thử được thứ công pháp gì đó rất mới, một đòn đã bắn thủng một lỗ trên trần nhà. Và cũng khiến cái xác hiện ra là người Thánh Tộc, Nhẫn Dạ thấy xong cũng nhanh chóng giao việc cho đệ tử rồi cũng lập tức chạy đi. Cơ Minh sau khi nhìn thấy nguồn gốc của mấy cái xác cũng gào lên rồi lập tức bỏ lại Kiều Oanh chạy đi.


Cùng lúc ba người bước vào chính điện gào lên:

- Thiên Hà Đế! Ngài cần phải nghe điều này!

Cả ba lại cúi thấp chút người xuống rồi đồng thanh nói:

- Mấy con yêu quái kia đều là lũ Thánh Tộc bị mất lí trí!

Thiên Hà nghe xong liền tức giận gào lên:

- Mẹ nó! Chúng lại quay trở lại rồi!

Lăng Lịch gấp gáp bay tới chính điện của Hỗn Độn Thần Tông gào lớn:

- Thiên Hà! Chiến trường có gì đó không ổn rồi!

Thiên Hà cũng khẽ gật đầu mà nói:

- Chúng trở lại rồi!

Cùng đi với câu đấy không khác gì một sát thần đang nhìn chúng ta cả. Lăng Lịch nghe xong cũng gào lên đầy giận giữ:

- Mẹ kiếp! Ta nhớ là đã đẩy chúng trôi vào thời gian loạn lưu rồi cơ mà!

Thiên Hà cũng ngán ngẩm lắc đầu, lúc này ngoài hộ tông đại trận dường như có ai đang tấn công nó. Khiến cả Hỗn Độn Thần Tông này rung lắc lên từng hồi, Lăng Lịch lập tức dịch chuyển đến ngoài tông môn xem xét. Thiên Hà cũng đứng dậy, thở dài hắn nói:

- Mấy người các ngươi cũng nên tiếp tục những thứ mình làm đi, ta và mấy vị võ đế khác sẽ tiến hành phản công trên toàn bộ Hư Không Giới.


Nói xong hắn cũng nhanh chóng bay đi, Linh Nhi cũng vươn vai trở về nhà. Hình Ân cũng Lôi Tuyết chạy ra kéo cô nàng vào nhà, đã có sẵn một bàn tiệc chờ cô nàng từ rất lâu. Linh Nhi luống cống nói:

- Nhưng ta vẫn cần điều chế thuốc, ta vẫn chưa làm xong.

Bắc Phi đi đến ấn cô nàng xuống ghế, cốc đầu Linh Nhi nàng nói:

- Muội cũng phải nghỉ ngơi chứ, nhìn hai cái mắt có khác gì gấu trúc không vậy?

Linh Nhi cũng vui vẻ ăn uống với mọi người, rồi tối đó cả năm chị em cùng với Lôi Tuyết và Tiểu Nhu ôm nhau ngủ. Nhẫn Dạ lúc này tu xong bình rượu, hắn thở dài nói với Chí Dũng:

- Cái đám chết bầm đó trở lại rồi, đã vậy lại càng dị hợm hơn nữa chứ.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================

Chí Dũng cũng chỉ lắc đầu mà đáp:


- Ta cũng không biết, ta đã tạo ra loại thuốc có thể khiến chúng trở về nguyện dạng rồi. Nhưng cũng không biết đấy là tốt hay xấu nữa.

Cơ Minh cũng đi đến, hắn lắc đầu nói:

- Hai người không cần nghĩ xa đến thế đâu, đến con cũng chẳng thể nhìn được.

Tóc Cơ Minh lúc này đã bạc đi rất nhiều, Nhẫn Dạ hoảng hốt nói:

- Con làm trò gì mà tóc đã bạc gần hết rồi vậy thằng ngốc này!

Cơ Minh ngồi xuống nói:

- Cũng không sao đâu ạ, tốn ngàn năm để nhìn đại ca với kết quả trận chiến thôi.

Hằng Thiên lúc này bay ngang qua đình viện của mấy người họ, hắn bay đến từng góc của hộ tông đại trận rồi làm điều gì đó. Chỉ một thoáng sau, cả cái hộ tông đại trận sáng lên, dường như nó đã trở lên chắc chắn hơn rất nhiều. Sau đó hắn cũng đi đến chính điện làm mấy việc sổ sách, vươn vai một cái Hằng Thiên làm liên tục. Sổ sách của mấy chục ngày qua của tông môn đều bị hắn sử lý qua, Thanh Kỷ đi vào để tiếp tục làm cũng phải bất ngờ trước tốc đổ của hắn. Ngay lúc ấy một tin vui từ chiến trường đã lan đến khắp nơi, toàn hư không giới đã thành công chiến thằng lần đầu tiên.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi