VỢ HẠN 1 NĂM: ÔNG XÃ TỔNG TÀI MUỐN GIA HẠN


Trương Xảo Linh gật đầu, nụ cười trên khuôn mặt bà ấy càng ngày càng rõ ràng.

Càng nhìn Quý Nam Tư, bà càng cảm thấy hài lòng, ngày đó trong bệnh viện bà đã không nhìn thấy rõ ràng, bây giờ xem ra, chàng trai trẻ này thực sự là một người tốt, ánh mắt của con gái bà thật sự là rất tốt.
Mấy người tán gẫu một hồi, Triệu Tây Bối tìm lý do kéo Trương Xảo Linh đi vào hậu viện.
“Có chuyện gì vậy? Để A Tư một mình ở bên ngoài cũng không tố lắm đâu?” Trương Xảo Linh bị Triệu Tây Bối đẩy về phía trước, một bên hỏi Triệu Tây Bối đã xảy ra chuyện gì.
“Mẹ, cái kia.

.

.

Con muốn nói với mẹ một chuyện, mẹ nghe xong cũng đừng tức giận.

"Triệu Tây Bối đẩy Trương Xảo Linh ngồi trên ghế sô pha, cô ấy cũng tùy tiện ngồi sang một bên, cúi đầu có chút xấu hổ thì thầm với Trương Xảo Linh.
"Có chuyện gì vậy?” Trương Xảo Linh nghi hoặc nhìn con gái của mình, không biết con bé định nói gì.
"Đó là...!đó là...!con đã đăng kí kết hôn với Quý Nam Tư.


” Triệu Tây Bối do dự, thực sự không biết làm thế nào để nói với mẹ mình chuyện này, dù sao cũng phải nói, cuối cùng cô cắn răng một chút nhanh chóng nói.
Trương Xảo Linh không kịp phản ứng với những lời của Triệu Tây Bối, nửa ngày cũng chưa phản ứng lại đây, cứ thế sững sờ nhìn Triệu Tây Bối.
“Con lặp lại lần nữa? ” Để chắc chắn, Trương Xảo Linh khẩn trương hỏi lại một lần.
“Con đã kết hôn với Quý Nam Tư.” Lần này Triệu Tây Bối nói rất trôi chảy, nhưng giọng nói của cô lại càng ngày càng nhỏ hơn.
Trương Xảo Linh há hốc mồm, được Triệu Tây Bối xác nhận, nhất thời không biết nên phản ứng như thế nào, ngồi ở trên ghế sô pha chật hẹp trầm ngâm suy nghĩ.
Thấy mẹ hồi lâu không lên tiếng, Triệu Tây Bối thấp thỏm nhìn Trương Xảo Linh, cô cũng biết chuyện này đối với mẹ mình có chút quá mức, nhưng lúc đó cô không còn cách nào khác ngoài làm như vậy.
"Mẹ, con.

.

.

Con không phải cố ý không nói với mẹ..." Triệu Tây Bối muốn giải thích, Trương Xảo Linh đã cắt ngang cô.
“Quên đi, mẹ hiểu rằng con làm như vậy nhất định là có lý do của con, nhưng hôn nhân không phải trò trẻ con, con… Người nhà hắn nói như thế nào? "
Nếu hiện tại đã là sự thật, Trương Xảo Linh cũng không có ý kiến gì khác, hạnh phúc của con gái mới là quan trọng nhất.
Thấy Trương Xảo Linh không phản đối, Triệu Tây Bối nhanh chóng kể mọi chuyện về lý do tại sao cô và Quý Nam Tư đăng kí kết hôn, cô chỉ nói rằng cô và Quý Nam Tư đã hẹn hò trong một khoảng thời gian dài, hơn nữa xảy ra việc Triệu Minh Đức ép cưới, gia đình của Quý Nam Tư cũng giục việc kết hôn của hắn ta, nên hai người đã đăng ký kết hôn trước.
Lại đem việc Quý lão phu nhân hy vọng rằng Triệu Tây Bối sẽ sống trong phòng ở của Quý gia, Trương Xảo Linh cũng biết rằng vì cả hai đã có giấy chứng nhận kết hôn nên việc hai người sống cùng nhau là điều bình thường, hơn nữa, nếu bà của Quý Nam Tư đã lên tiếng, bà với tư cách là mẹ vợ cũng không có cái đạo lí đem con dâu và con rể tách ra ở riêng đi?

Vì vậy, Trương Xảo Linh chỉ có thể đồng ý để Triệu Tây Bối chuyển đến Quý gia, nhưng hảo cảm của bà dành cho Quý Nam Tư thẳng tắp giảm mạnh, luôn cảm thấy hắn ta không vô hại như bề ngoài.
"Bối Bối, nếu con đã kết hôn rồi, mẹ cũng không có gì để nói, nhưng giữa vợ chồng nhất định phải hòa thuận, hôn nhân không phải là tình yêu, có những chuyện còn khó giải quyết hơn cả trong tình yêu, càng không thể nói chia tay liền chia tay.

Con còn nhỏ, những chuyện này chưa từng trải qua, mẹ chỉ mong con gặp chuyện gì bất bình cũng đừng nương tay, mẹ sẽ luôn là chỗ dựa vững chắc cho con.

"
Trương Xảo Linh ôm Triệu Tây Bối và nhẹ nhàng nói với cô ấy.

Trong nháy mắt, con gái của bà đã trưởng thành, thậm chí còn có quyết định của chính mình trong những việc trọng đại như hôn nhân, Trương Xảo Linh không thể diễn tả được cảm xúc trong lòng, nhưng bà cũng không đành lòng trách cứ Triệu Tây Bối, bà chỉ hy vọng rằng con gái bà sẽ sống tốt trong tương lai.
"Con biết rồi, mẹ không cần lo lắng cho con đâu.

” Trái tim Triệu Tây Bối bị mẹ nói đến ê ẩm, khóe mắt không khỏi có chút ươn ướt.
“Còn nữa, điều quan trọng nhất để hai người hòa hợp chính là lòng tin, con phải nhớ kỹ, đừng vì chuyện gì mà giấu diếm đối phương, con không thể thay anh ấy quyết định, hiểu không? "
Trương Xảo Linh cẩn trọng nóchíni cô.
"Mẹ..." Triệu Tây Bối vẫn là không kìm được, nước mắt đột nhiên rơi xuống, tay ôm Trương Xảo Linh càng ngày càng nắm chặt, Trương Xảo Linh cũng không ngừng lau nước mắt, hai mẹ con yên lặng khóc.
Một lúc lâu sau, cho đến khi tiếng gọi của Quý Nam Tư từ bên ngoài truyền đến, có người đến ăn mì.


Trương Xảo Linh mới chạy nhanh lau mặt, vỗ vỗ lưng Triệu Tây Bối, quay người bước ra ngoài.
Triệu Tây Bối cố nén xuống thương, đang định ra ngoài giúp đỡ thì Quý Nam Tư bước vào.
"Tại sao em lại khóc? Mẹ nhờ anh giúp em thu dọn đồ đạc.

" Quý Nam Tư nhẹ nhàng lau nước mắt trên mặt Triệu Tây Bối, nhẹ nhàng hỏi.
Triệu Tây Bối bị Quý Nam Tư đột ngột thay đổi cách xưng hô làm cho sửng sốt, người này thay đổi cũng quá nhanh đi? Nhưng vì họ không nói sự thật cho Trương Xảo Linh, hơn nữa cả hai cũng đã có giấy đăng kí kết hôn, Quý Nam Tư thực sự không thể gọi bà ấy là dì nữa.
"Em không sao, em chỉ hơi buồn khi nghĩ đến việc rời khỏi nhà.

" Triệu Tây Bối ủ rũ nói.
“Nếu em nhớ nhà, anh sẽ nhờ tài xế đưa em về mỗi ngày, tối lại về Quý gia.

"
"Không cần không cần, em muốn trở về lúc nào thì sẽ trở về, anh không cần an bài tài xế cho một mình em.

"Triệu Tây Bối vội xua tay, cô không muốn làm phiền hắn quá nhiều.
Quý Nam Tư chỉ cười và không nói gì, thúc giục Triệu Tây Bối nhanh chóng thu dọn đồ đạc, buổi chiều cô ấy còn có lớp học.
Triệu Tây Bối bị Quý Nam Tư cắt ngang như vậy, khổ sở vừa rồi cũng vơi đi rất nhiều, cô vội vàng thu dọn đồ đạc, thật ra cũng không có gì để thu dọn, Quý gia có mọi thứ nên cô mang theo vài bộ quần áo để thay cùng một số đồ vật mà cô thường sử dụng qua đi.
"Mẹ, chúng con đi đây.


"Triệu Tây Bối vào bếp từ biệt Trương Xảo Linh.
Quý Nam Tư cũng đi vào.
Nhìn cặp vợ chồng trẻ đang đứng trước mặt mình, Trương Xảo Linh lúc này áp chế mọi lo lắng trong lòng, cười nói với họ: “Đi đi thôi! Ở nhà chồng cũng đừng quá tùy hứng, có gì không hiểu thì nên cung A Tư thương lượng.

"
“Mẹ yên tâm, có con ở đây, sẽ không có ai bắt nạt được Bối Bối đâu.

"Quý Nam Tư vội vàng nói.
Trương Xảo Linh sửng sốt một lúc trước câu "Mẹ" thản nhiên của hắn, sau đó vui vẻ cười nói: “Mẹ cũng tin rằng con có thể bảo vệ Bối Bối, me đây liền đem Bối Bối giao cho con, về sau hai con phải sống một cuộc sống tốt thật tốt, đừng làm cho mẹ lo lắng.

" Trương Xảo Linh giữ chặt tay hai người đặt lên nhau, trong miệng nói những lời này, đôi mắt lại nhìn về phía Quý Nam Tư.
“Con sẽ chăm sóc Bối Bối thật tốt, mẹ yên tâm.

"Quý Nam Tư nghiêm nghị nhìn Trương Xảo Linh, nói với giọng điệu quyết tâm của một người quân nhân.
Trương Xảo Linh vỗ vỗ tay của hai người, buông ra và quay lại làm việc của mình.
Triệu Tây Bối và Quý Nam Tư nắm tay nhau đi đến cửa hàng, nhìn lại quán mì nhỏ, đã gần trưa, nhiều người đã đến ăn trong cửa hàng, nghĩ đến những gian khổ mà mẹ phải trải qua để nuôi lớn mình, Triệu Tây Bối thiếu chút nữa lại đắm chìm trong thế giới của chính mình.
Cũng may Quý Nam Tư siết chặt tay cô hơn một chút, Triệu Tây Bối vội vàng nhìn Quý Nam Tr, nhanh chóng rút tay ra khỏi tay hắn, nhưng d4i tai nhỏ của cô lại lặng lẽ đỏ lên.
Nhìn Triệu Tây Bối như vậy, trên khóe môi Quý Nam Tư bất giác nở một nụ cười, biết rằng cô ấy xấu hổ, vì vậy hắn không vạch trần điều đó, quay người đi đến xe của mình..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi