VỢ HẠN 1 NĂM: ÔNG XÃ TỔNG TÀI MUỐN GIA HẠN


Nhìn bộ dáng ủ rũ của Quý Phỉ Văn, Triệu Tây Bối có chút nghi hoặc, vừa rồi không phải vẫn còn tốt sao? Tại sao vừa trở về lại như vậy?
“Tiểu Văn, em không sao chứ? " Triệu Tây Bối ngập ngừng mở miệng, không tự chủ được nhấp môi.

Đây là một hành động thấp thỏm theo thói quen trong lòng của Triệu Tây Bối.
“Không có chuyện gì, chị dâu, sao chị lại hỏi như vậy? "Quý Phỉ Văn cố gắng giả bộ gương mặt mỉm cười nhìn Triệu Tây Bối, nhưng nụ cười không những không chạm tới đáy mắt mà còn trông rất cứng nhắc.
Triệu Tây Bối do dự một chút, nhưng không tiếp tục hỏi, Quý Phỉ Văn hẳn là có lí do gì khó nói đi đúng không?
Ai cũng có những bí mật không muốn người khác biết, có rất nhiều vui sướng, có rất nhiều thống khổ, còn có rất nhiều điều không thể cho ai biết.
Để chuyển hướng sự chú ý của Triệu Tây Bối, Quý Phỉ Văn nhanh chóng thay đổi chủ đề, trong khi nói chuyện, Quý Phỉ Văn dường như đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, nhìn Triệu Tây Bối với đôi mắt sáng ngời, đem Triệu Tây Bối xem đến sởn tóc gáy.
Triệu Tây Bối thẳng lưng, hơi mở mắt ra, khẩn trương nhìn Quý Phỉ Văn, không biết cô ấy muốn nói cho cô chuyện gì.
“Chị dâu, cuối tháng này Tập đoàn Quý thị tổ chức đại hội tuyên dương thành tích nửa năm, đến lúc đó chúng ta cũng đi chơi chơi đi! "
Quý Phỉ Văn nhìn Triệu Tây Bối và kích động nói như vậy, Quý Phỉ Văn ủ rũ vừa rồi đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi.
"Đại hội khen thưởng của Tập đoàn Quý thị của mọi người, chị đi làm gì? " Triệu Tây Bối vừa nghe là loại sự tình này, căng thẳng vừa rồi biến mất ngay lập tức, cả người cũng lập tức lơi lỏng xuống.

"Chị dâu, chị không biết sao? " Quý Phỉ Văn đắc ý duỗi một ngón tay ra và lắc nó trước mặt Triệu Tây Bối, tiếp tục nói.
“Anh hai của em tháng ba năm nay mới về, chị cũng biết, bà nội chúng em vẫn luôn là người quán xuyến mọi công việc của tập đoàn, bởi vì cha mẹ em quanh năm không ở nhà, mà anh cả thì lại đánh chết cũng không muốn kế thừa gia nghiệp, cho nên gánh nặng này chỉ có thể giao cho anh hai.

"
“Bà nội vì làm anh hai tiếp quản mà đã tốn rất nhiều công sức.

Anh hai trở về đến bây giờ vừa vặn đã là một quý, trong khoảng thời gian này, ngoại trừ dần dần tiếp quản công việc kinh doanh của tập đoàn, bà nội vẫn luôn sắp xếp những buổi xem mắt cho hắn, chỉ là muốn tìm người trói chặt hắn, không tiếp tục để hắn đi bộ đội.

Đương nhiên, hiện tại có chị ở đây, anh hai cuối cùng cũng thoát khỏi xem mắt khổ hải.

"
“Đại hội khen thưởng này không chỉ là để khen thưởng những nhân viên có thành tích xuất sắc, điều quan trọng nhất là bà nội sẽ tuyên bố trong bữa tiệc này rằng Tập đoàn Quý thị thị chính thức được giao lại cho anh hai.

Làm bạn gái của anh hai, chị đương nhiên phải đi! "
Quý Phỉ Văn nói xong liền bưng cốc nước lên uống một hớp, nhìn bộ dáng sửng sốt của Triệu Tây Bối, không khỏi cười ra tiếng, phản ứng của chị dâu nhỏ thật là đáng yêu.
Triệu Tây Bối có trong giây lát thất thần, Quý Nam Tư sắp tiếp quản Tập đoàn Quý thị, ngoài việc mừng cho anh ấy, còn có nồng đậm mất mát, khoảng cách giữa hai người họ càng ngày càng xa.
Ngày tháng trồi qua như nước khi Triệu Tây Bối dần dần thích nghi với mọi thứ, Triệu Tây Bối sinh hoạt ở Quý gia càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, mọi người trong Quý gia ngoại trừ mẹ con Yến Hiểu Mộng đều đối xử rất tốt với Triệu Tây Bối, Quý Nam Tư những ngày này thường xuyên đi công tác.

Quý Phỉ Văn trước đó là xin nghỉ ốm để ở nhà dưỡng sức, sau kỳ nghỉ, cô không còn cách nào khác là phải miễn cưỡng quay lại trường học, vì trường của cô cách Quý gia quá xa, đi lại không thuận tiện nên Quý Phỉ Văn sống trong một căn chung cư gần trường.
Bởi vì Triệu Tây Bối đã quyết tâm, Triệu Tây Bối không còn phải cảnh giác khi đến Quý gia nữa, tới đâu hay tới đó, không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào.


Yến Hiểu Mộng cố ý vô tình khiêu khích vài lần cũng bị Triệu tây bối hóa giải dễ dàng, cuộc sống mỗi ngày qua đến nhẹ nhàng tự tại.
Mấy ngày nay Triệu Minh Đức không tới quấy rầy cô, cũng không biết ông ta cùng lão nhân kia giải quyết chuyện hôn sự như thế nào, dù sao Triệu Tây Bối đối với người coi như cha ruột của cô cũng không còn hy vọng gì, chỉ cần ông ta không có đến quấy rầy cô, cô cũng không liên quan gì đến ông ta làm gì.
Không ai đến cửa hàng của Trương Xảo Linh để gây rắc rối nữa, Triệu Tây Bối về cơ bản sẽ quay về gặp Trương Xảo Linh mỗi ngày, Trương Xảo Linh thấy sắc mặt của Triệu Tây Bối càng ngày càng tốt hơn, tươi cười trên mặt cũng không dừng lại một lần nào, trái tim treo cao cuối cùng cũng buông xuống, chỉ hỏi Triệu Tây Bối khi nào họ sẽ tổ chức hôn lễ, nhưng Triệu Tây Bối đã tìm đủ mọi lý do để quanh co.
Trong khi Triệu Tây Bối đang sống cuộc sống nhỏ bé của mình một cách thoải mái thì ngày tổ chức đại hội khen thưởng nửa năm của Tập đoàn Quý thị cũng đã đến.
Quý Phỉ Văn không biết lấy cớ gì xin phép về nhà, Triệu Tây Bối bị cô kéo đi chọn lễ phục cho bữa tiệc tối nay trong phòng thay đồ rộng lớn của cô.
“Tiểu Bối, cái này thì sao? Em mặc nó vào trông có mập không? "Quý Phỉ Văn mặc một bộ lễ phục màu đỏ trễ vai từ phòng thay quần áo đi ra, Triệu Tây Bối hai mắt sáng lên.
"Tiểu Văn, bộ váy này rất hợp với em, rất đẹp lại rất dễ thương.

"Triệu Tây Bối chân thành khen ngợi.
Nhưng Quý Phỉ Văn lại đột nhiên cúi gằm mặt, bĩu môi, bất mãn nói: “Tiểu Bối, em đã hai mươi tuổi rồi, em không muốn nghe từ dễ thương, cái em muốn là gợi cảm, gợi cảm, gợi cảm! "
Nghe Quý Phỉ Văn liên tục nhấn mạnh từ gợi cảm, Triệu Tây Bối không khỏi bật cười.
Thấy Triệu Tây Bối không những không giúp đỡ ra ý tưởng mà còn dám cười nhạo cô, Quý Phỉ Văn lập tức tức giận.
“Được lắm! chị cư nhiên cười nhạo em, xem hôm nay em đối phó chị như thế nào! "Quý Phỉ Văn vươn tay tóm lấy Triệu Tây Bối.
Triệu Tây Bối cười ha ha nhảy ra xa, vừa nói: “Chị tuyệt đối không phải là chê cười em, nhưng, a hèm ...!ngực của em...!à ...!chị không có ý gì khác, ừm ...em có thể tìm một công cụ." Triệu Tây Bối một bên trốn tránh tay của Quý Phỉ Văn, một bên nói năng lộn xộn: "Đừng, đừng, chị sai rồi, chị sai rồi, chị sẽ giúp em tìm ra cách, cầu buông tha! "
“Hừ! Thấy chị thành khẩn cầu xin em như vậy, liền tha cho chị đi! " Quý Phỉ Văn kiêu ngạo nói.

“Trước đó, chị có chuyện muốn nói!” Triệu Tây Bối nhanh chóng để tay trước ngực để ngăn cách, phòng ngừa Quý Phỉ Văn tấn công bất ngờ.
“Nói đi! "
“Chị nghĩ chiếc váy đẹp nhất của mỗi người là chiếc váy hợp với họ nhất chứ không phải chạy theo trào lưu hay cố tình diện những kiểu không hợp với mình chỉ vì sở thích.

" Triệu Tây Bối nghiêm túc nói.
Dù lớn lên trong gia đình có bố mẹ bình thường nhưng cô vẫn có quan điểm riêng về xu hướng thời trang.

Quý Phỉ Văn rõ ràng là dễ thương và thanh tú, nếu cô ấy ăn mặc gợi cảm thì chắc chắn sẽ làm mất đi vẻ đẹp của cô ấy.
Quý Phỉ Văn bán tín bán nghi nhìn Triệu Tây Bối, không xác định nói: "Thật vậy sao? "
Triệu Tây Bối gật đầu liên tục, sau đó chạy đến phòng thay đồ của Quý Phỉ Văn, nhanh chóng liếc nhìn quần áo của cô ấy, sau đó chọn một chiếc váy trễ vai màu đỏ tươi đưa cho Quý Phỉ Văn.
Quý Phỉ Văn nhanh chóng thay quần áo đi ra, nhìn mình trong gương, có chút sững sờ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi