VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 1274

“Đàn ông đến một độ tuổi nhất định sẽ đều thích trẻ con, muốn có con nối dõi. Anh Huy giờ cũng không còn trẻ nữa, chuyện này cũng không ép cô có đúng là thật có phúc.” Hừa Minh Tâm nghe thấy lời này, trái tim run lên, và thức nhìn về phía Cố Gia Huy.

Anh đang giúp chủ quán xách đổ, mác dù anh rất nghiêm túc, khiến người khác cảm thấy vẻ thở ở lạnh nhạt, như cô biết anh rất nóng ruột, như một ngọn núi lừa.

Sự nhiệt tình nóng bỏng đặc biệt của anh dường như chỉ dành cho mình cô.

Sống mũi cô cay cay, khóe mắt rưng rưng, bỗng dưng muốn khóc, muốn ôm lấy anh mà khóc một trận thật to.

Cô cũng không biết là tủi thân hay cảm động, chỉ thấy bản thân nợ Cố Gia Huy rất nhiều, cả đời này cô cũng không thể trả hết. “Cô Tâm, cô không sao chứ?”

Cô con dâu chủ quán nhỏ giọng hỏi cô.

Hứa Minh Tâm lắc lắc đầu, lau nước mắt nơi khỏe mắt, cười cười, nói: “Không sao, cảm ơn chị đã nói với tôi.”

“Thực ra anh Huy không cho tôi nói với cô những chuyện này, sợ dọa cô mất. Anh ấy nói cô vẫn là một đứa trẻ, bây giờ chưa nghĩ được nhiều đến vậy, anh ấy cũng không muốn ép cô. Lúc đó tôi không nói giờ thấy rồi không thể im lặng nữa, cô đừng trách tôi “không sao, tôi còn phải cảm ơn chị mới phải cảm ơn chỉ cho tôi hiểu người đàn ông này yêu tôi đến nhường nào. Như vậy lại càng thấy tôi nhỏ bé, không biết nên yêu anh ấy như thế nào”

“Cô cũng rất yêu anh Huy. Tình yêu phải đến từ hai phía, tôi có thể thấy anh ấy rất yêu cô, đối với cô rất tốt. Tôi cũng nhìn ra cô yêu anh ấy thật lòng. Ảnh mắt cô nhìn anh Huy long lanh. Ánh mắt khi thích một ai đó không thể lừa được.”

“Nhưng…Tôi cho đi quá ít. “Cô cho là vậy thôi, tình yêu phải có sự đầu tư. không có chuyện chỉ một bên cho đi mà có thể lâu dài, chắc chắn phải có là hai bên. Cô Tâm, mỗi người đều có một năng lực khác nhau, những việc có thể làm cũng khác nhau. Tôi ví dụ cho cô nhé, một người có một trăm viên kẹo cho cô năm mươi viên kẹo, cô có vui không?”

“Vui chứ, cho hẳn một nửa mà.”

“Vậy nếu một người khác chỉ cho cô mười viên, cô thấy sao?” ít quá “Vậy nếu người đó chỉ có mười viên kẹo thì sao? Anh ta dù cho có ít nhưng đã cho cô tất cả những gì bản thân có.”

“Năng lực của cô và anh Huy không giống nhau, những thứ cho nhau cũng không giống. Anh Huy có một trăm viên kẹo đã cho cô một trăm viên. Cô chỉ có mười viên, cũng đã cho anh ấy tất cả. Cô cho đi tất cả nhưng lại vẫn cảm thấy buồn, là vì tất cả của cô quá ít. Nhưng trong mắt anh Huy, điều đó đã rất đủ rồi, vì cô yêu anh ấy, yêu đến nỗi cho đi tất cả”

“Tình yêu không thể so sánh đúng sai, hay cho đi bao nhiêu. Cô và anh ấy rất xứng đôi, cũng rất mặn nồng. Tôi thật lòng chúc phúc cho hai người. Hôn nhân của tôi rất thất bại, nhưng tôi có hai gia đình, gia đình nhà chồng và gia đình mẹ đẻ, bố chồng tôi đối với tôi cũng rất tốt. Cô Tâm, tình yêu của cô không thất bại, khiến người khác ngưỡng mộ, cô cũng nên giữ nó thật tốt.”

“Chị nói có chút sâu xa, tôi cũng không thật sự hiểu hết.”

Hứa Minh Tâm nói một cách mơ hồ, tâm trí có chút hoang mang.

Cô con dâu chỉ biết cười, trêu đùa với đứa trẻ, nói: “Thực ra rất đơn giản, cô và anh Huy đã cho nhau tất cả những gì bản thân có, mặc dù chất lượng không giống nhau những tấm lòng đều như nhau, cô cũng dừng tự coi nhẹ bản thân, thực ra có rất tốt, có hiểu không?”

“Tôi cũng hơi hiểu rồi, chị cũng đã đang khen tôi phải không?”

“Đúng vậy, cô và anh Huy đều là những người tốt, nhất định sẽ ở bên nhau lâu dài.”

Hứa Minh Tâm nghe vậy liền nhìn về phía Cố Gia Huy, anh đang xách đồ đi về phía cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi