Chương 163
“Đúng đúng đúng, tớ cũng nhớ. Hơn nữa người ta còn đồn anh ấy xấu vô cùng, thậm chí còn là người đồng tính!”
“Tớ không quan tâm, đồng tính cũng được. Nếu tớ có thể quyến rũ được anh ấy thì đó là một chuyện đáng tự hào tới cỡ nào cơ chứ.”
“Hứa Minh Tâm, cậu có số điện thoại của anh ấy không?”
“Không thể không có được, cậu thân với anh ấy lắm mà đúng không?”
Các cô nhìn Hứa Minh Tâm với ánh mắt chờ đợi, muốn có được số điện thoại của Cố Gia Huy.
Hứa Minh Tâm có chút do dự, muốn từ chối.
Nhưng các bạn cùng lớp nhìn ra được điều gì đó rồi cất lời: “Hứa Minh Tâm, đừng nói là cậu không nỡ nhé?”
“Hay là cậu thích anh ấy, dù sao anh ấy chỉ là chú ba trên danh nghĩa, không có máu mủ.”
“Nhưng nếu thế thì quan hệ phức tạp lắm. Chị của cậu gả cho Cố Tử Vị, cậu lại thích Cố Gia Huy.”
“Không không, tớ không thích Cố Gia Huy, tớ và anh ấy chỉ là quan hệ thân thích bình thường mà thôi. Chỉ là chưa được sự đồng ý của anh ấy mà đã cho số điện thoại của anh ấy…”
“Cũng không phải là cho không, một cái một năm trăm ngàn, các cô có muốn không?”
Đúng ngay lúc này, Bạch Thư Hân xuất hiện, cô ấy bắt đầu giải vây cho Hứa Minh Tâm. “Đừng nói là năm trăm, dù một triệu cũng được.”
Hứa Minh Tâm vốn còn định từ chối.
Nhưng cô nghĩ lại, nếu như mình từ chối thì chắc chắn sẽ thành kẻ địch của cả trường mất.
Vậy còn chẳng bằng kiếm thêm chút thu nhập.
Rất nhanh sau đó điện thoại của cô vang lên từng tiếng thông báo chuyển khoản.
Hứa Minh Tâm kiếm được hơn hai mươi triệu… Đột nhiên cô cảm thấy Cố Gia Huy là một cơ hội buôn bán lớn, cũng không biết là có thể cho mạng xã hội của anh không nhỉ?
Các cô gái kia lấy được số điện thoại thì cũng vui vẻ mà rời đi.
Điện thoại tư nhân của Cố Gia Huy nhận được một trăm tám mươi cuộc gọi chỉ trong nửa giờ ngắn ngủi.
Cuối cùng anh phải đưa cho Khương Tuấn xử lý.
Đầu Cố Gia Huy rất đau.
Anh xem Hứa Minh Tâm là cô vợ nhỏ, vậy mà cô lại xem anh là chú ba.
Buổi chiều, Cố Gia Huy xử lý xong chuyện cần làm rồi trực tiếp đi thẳng tới trường.
Lần này Cố Gia Huy dẫn Hứa Minh Tâm đi tới văn phòng của thầy phụ trách.
Trên đường đi, sắc mặt của Cố Gia Huy rất khó coi.
Hứa Minh Tâm cũng trở nên cẩn thận từng li từng tý. Cô biết rằng đưa số điện thoại của anh cho đám người đó thì anh sẽ giận.
Nhưng trên đường đi cô cũng chưa nghe điện thoại anh vang lên lần nào. Chắc là Khương Tuấn cũng đã chịu cực lắm đây, xem ra phải chia cho anh ta một ít.
“Anh giận à?”
Hứa Minh Tâm nuốt nước bọt rồi nói nhỏ. Cố Gia Huy không quay đầu lại mà trực tiếp kéo tay cô đi.
Hứa Minh Tâm đã có thể đi bình thường rồi nhưng mà…
“Anh đi chậm thôi, chân em đau quá.”