VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 1643

“Tôi không hiểu lý do vì sao? Anh hoàn toàn có thể tự bảo vệ minh, an toàn lui ra, cần gì phải những tay vào cuộc nội chiến của Kettering? Rõ là chuyện dư thừa “Anh không cần quan tâm đến chuyện này, anh chỉ cần biết rằng tôi sẽ không hại anh là được. Có thời gian thì chúng ta sẽ tâm sự cho kĩ, hôm nay Minh Tâm đang có mặt ở đây, để cô ấy chơi cho thỏa thích chút.” Anh bình tĩnh nói: “Đúng rồi, anh có ấn tượng gì với Minh Tâm?”

“Hứa Minh Tâm?” Josh hơi khó hiểu, đang nói chuyện này tự nhiên hỏi đến Hứa Minh Tâm? Nếu thật sự cô có thể trở thành em dâu của mình thì anh ta cũng thấy vui đấy, Nhưng anh ta biết chắc chắn Cố Gia Huy sẽ không buông tay, giả thiết nhạt nhẽo này chẳng hề có ý nghĩa.

“Một cô gái rất vĩ đại, giản dị, tốt bụng, tôi thích lắm. Chỉ là không thích hợp với bạn tôi, đúng không?”

“Nếu thật sự yêu một người, có thể buông bỏ tất cả vì cô ấy “Cố Gia Huy, ý của anh là sao?

Josh cứ cảm thấy nói chuyện với anh như đang giải đổ vậy. Anh ta mím môi không nói, liếc mắt nhìn đến chỗ Hứa Minh Tâm biến mất.

Mà Hứa Minh Tâm đang uống trà lài với Diễn, không ngờ K lại đến, còn cầm một chiếc hộp nhỏ được gói rất tỉ mỉ.

“Cô Diên, tôi có thể nói chuyện riêng với cô Minh Tâm được không?”

“Cô Minh Tâm, xin mời đi bên này.

Hứa Minh Tâm không hiểu gì cả, cô chỉ gặp K vài lần, cũng nói chuyện khá nhiều nhưng không tính là có quen biết. Sau khi đi vào vườn hoa, K dưa chiếc hộp cho cô, giọng điệu bình tĩnh: “Nghe nói cô sắp kết hôn với Cố Gia Huy, tôi… và Josh chuẩn bị cho hai người một món quà, hy vọng hai người sẽ thích.”

“Anh và Josh?” Hứa Minh Tâm hơi ngạc nhiên, cô thật sự không ngờ là bọn họ vẫn để tâm chuyện này.

“Vòng ngọc này rất đẹp.”

K nhìn chăm chú vào vòng ngọc của cô, đây là món quà gặp mặt mà cụ ông tặng cô, nghe nói là mẹ của Cố Gia Huy để lại.

“Ừm, là ông cụ cho tôi đấy.

“Người nuôi ngọc ba năm, ngọc nuôi người cả đời, cô đeo cho tốt nhé, đó là đồ tốt, có thể chiêu bình an.

“Ừm, tôi sẽ làm thế.”

Hình như hôm nay K nói hơi nhiều, hai bên còn trò chuyện câu được câu mất. Giọng của K mãi mãi không thay đổi, mặt mày cũng thế, trong lúc tán gẫu cô mới biết được mặt than của anh ta là do một chuyện bắt ngờ xảy ra. Dây thanh quản cũng bị thương cho nên mới thành ra như bây giờ.

Vì thế, K không có cách nào bày tỏ vui buồn phản nộ của mình, qua nhiều năm thì thành thói quen của anh ta rồi.

Lúc cô nghe xong, rất khó có thể tưởng tượng một người không thể nói bình thường, không thể bày tỏ cảm xúc của mình bằng vẻ mặt thì sẽ cảm thấy như thế nào.

Chắc là mệt chết luôn.

Nhưng anh ta chỉ nhẹ nhàng nói một câu “quen rồi” là xong.

“Cố Gia Huy đối xử với cô tốt không? Anh ta rất chung tình đúng không? Hai người… hạnh phúc lắm phải không?”

“Ừ, anh ấy là người đàn ông tốt nhất mà tôi từng gặp. Mặc dù người ngoài đồn rằng anh ấy rất xấu tính nhưng tối thiểu là ở trước mặt tôi, rất hiếm khi như vậy.” Khi cô nhắc đến Cố Gia Huy, mắt cong cong như trăng lưỡi liềm, khỏe môi cũng nhếch lên.

K nghe vậy, anh ta cũng muốn nhếch môi mim cười vui vẻ, nhưng… không thể được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi