VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 309

“Không…chắc là không còn thiếu gì mà?”

“Anh nhắc em ba chữ, KFC.”

‘A, đúng, đúng, đúng, còn món gà cuộn yêu thích của em, khoai tây chiên với cocal Ấn hamburger nhất định phải uống coca, một cốc coca lạnh thật là to, thật là đã.”

“Em còn nhớ đã ăn với ai không?”

“Với…với Vỹ Quân, con trai của chủ tịch thành phố…”

“Ừ, hai người đi ăn lâu không?”

“Không…không lâu, chỉ khoảng một đến hai giờ thôi, em không nhớ được.”

“A, anh hỏi mấy chuyện này làm gì vậ em đói bụng. Tại sao trong mơ cũng có C) thể đói như vậy, anh có thể biến cho em cái đùi gà…”

“Không có đùi gà, có muốn ăn thịt mông heo kho tàu không?”

“Mông heo? Em cũng chưa ăn qua, có thể ăn sao…”

Cô tỏ vẻ hoài nghi.

“Anh sẽ làm cho em ngay lập tức, chờ một lát.”

Cố Gia Huy hơi nheo mắt, trong lòng bắt đầu nghiến răng nghiến lợi.

Hứa Minh Tâm hoàn toàn không nhận ra rằng nguy hiểm đang đến gần và vẫn đang suy nghĩ xem có thể ăn được cái mông heo hay không, đúng lúc này thì chăn bông bị nhấc lên khiến cô thấy hơi lạnh.

Sau đó quần cô bị cởi xuống, anh đưa tay vỗ thật mạnh vào mông cô.

“Má ơi!” Minh Tâm lập tức bật người khỏi giường, vừa ôm lấy mông cô vừa nói nói: “Ai…ai đánh tôi?”

“Anh.”

Một giọng nói trầm và khàn vang lên bên tai cô, giọng nói này rất quen thuộc. Hứa Minh Tâm nhìn chăm chú, sau đó sợ tới mức nhảy dựng lên. Đây là thật hay vẫn là một giấc mơ?

“Anh…anh về rồi à?”

“Anh mới về tối hôm qua. Suốt mười ngày anh xa nhà, em ăn ngon ngủ ngon, cả người tròn trịa. Anh rất thoải mái phải không? Em còn lén lút đi hẹn hò với ai hả? Coca lạnh uống có đã không? “

“Anh…anh lừa cho em nói?”

“Em còn muốn dấu diếm anh thì tội càng thêm nặng! Em tới đây, ngoan ngoãn chút, tự giác đi lại đây anh sẽ xử lý nhẹ nhàng.”

“Thế nếu em bỏ chạy thì sao?”

“Em muốn ngồi xe lăn không? Anh sẽ bảo Khương Tuấn đẩy em đi học mỗi ngày.”

Sau khi nghe những lời anh nói, Hứa Minh Tâm bất giác run lên.

Được lắm… quá biến thái.

Quả nhiên không ai dám chọc giận cậu ba!

Hứa Minh Tâm im lặng bước tới, cong cái mông nhỏ trắng nõn và mềm mại lên. Cố Gia Huy không khách sáo vút tay lên chuẩn bị vỗ xuống, Minh Tâm cảm thấy anh sắp vỗ rất mạnh vội lên tiếng.

“Anh đánh đi, đánh đi, dù sao đánh vào người em nhưng trong lòng anh đau, em biết.”

“?” Tại sao nghe những lời này có vẻ rất lạ.

“Đừng chơi chiến thuật tâm lý với anh, anh sẽ không mềm lòng.”

Cố Gia Huy hơi nheo mắt rồi lại giơ tay lên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi