VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 314

Cô không biết đôi giày được làm bằng gì, chất rất mềm, nhìn không giống giày mới chút nào.

Vừa vặn vừa chân cô, nhưng cô không quen đi giày gót nhọn, cũng chỉ đi một hoặc hai lần khi dự tiệc.

Cô nhanh chóng cất vào, muốn xem thử đôi thứ hai.

Đôi thứ nhất đã đẹp như vậy thì đôi thứ hai sẽ còn như thế nào nữa.

Cô vốn nghĩ rằng cô sẽ không bất ngờ như vậy, nhưng cô đã bị sốc sau khi mở nó ra.

Hộp giày được bao phủ bởi những cánh hồng hồng, trong đó đặt một đôi giày pha lê.

Đó thực sự là đôi giày pha lê, kiểu dáng như trong truyện cổ tích.

Trong suốt, còn được khảm kim cương bên trong, nó sẽ phản chiếu ánh sáng đặc biệt.

Cả đôi giày đều phát sáng blink blink! Ôi trời ơi, đẹp quá đi!

Hứa Minh Tâm hết sức vui mừng, đôi này đánh vào thị giác nhiều hơn so với đôi trước.

Đôi giày pha lê này đơn giản là điều mà tất cả các cô gái đều mơ ướ!

c Khi còn nhỏ ai chưa từng xem qua cô bé lọ lem chứ, đều mong rằng hoàng tử sẽ tìm thấy mình, mang đôi giày pha lê vào chân công chúa.

Cô đang mơ sao?

“Thử xem?”

Đúng lúc này, giọng nói dịu dàng của Cố Gia Huy truyền đến bên tai. Sự thanh tao như giai điệu của cây đàn cello, đánh gục lòng người.

Anh lấy giày, quỳ một gối xuống, nâng chân nhỏ của cô lên, rồi xỏ giày vào chân cô.

Hứa Minh Tâm cảm nhận được sự đụng chạm của anh, cả người cô khẽ run lên, cảm giác mình vẫn đang ở trong giấc mơ.

Sau đó Cố Gia Huy nắm tay cô, kéo cô ngây ngốc đến trước tấm gương soi toàn thân, cô mới có thể nhìn dáng vẻ mình như thế nào trong gương.

Giày và quần áo không ăn khớp với nhau, dù sao thì cô cũng đang mặc kiểu đi làm.

Đôi giày đẹp như vậy, nên mặc một chiếc váy xinh xắn, trang điểm như một nàng công chúa mới phù hợp nhất. @) “Mau lại đỡ em, em sắp ngất rồi, em còn tưởng là mình đang nằm mơ!”

Cố Trung Thành nhẹ nhàng ôm cô từ phía sau, nói: “Định lực của em kém quá.

Bây giờ đã muốn ngất rồi. Vậy sau này phải làm sao?”

“Nói cũng đúng ha! Không được, em muốn cất nó đi. Đây là món quà đầu tiên anh tặng em.”

Hứa Minh Tâm nhanh chóng cởi giày, đặt chúng cẩn thận.

Cô cất nó vào sâu bên trong tủ quần áo, như giấu một bảo bối.

Trong tương lai sẽ có cơ hội mặc nó, quang minh chính đại xuất hiện ngay bên cạnh Cố Gia Huy.

Nhưng hiện tại, cô không có tư cách tuyệt vời này.

Cô sẽ ngày càng tốt hơn!

Cô hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm tay nhỏ của mình.

Áp lực càng lớn thì động lực tiến lên cũng càng lớn! @ Buổi sáng cô đi ra ngoài với Cố Gia Huy, anh đi làm, còn cô đi thăm Bạch Thư Hân.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi