Chương 336
Lệ Nghiêm múc cho Bạch Thư Hân một bátcanh trước, bảo cô ấy tranh thủ uống luôn lúc canh còn nóng. Anh cũng không để cho Cố Yên bận rộn nữa, bảo cô ấy ngồi xuống trước đã.
Cơm canh đã được bày lên trên bàn, Cổ Yên theo thói quen lien đứng dậy xới cơm cho anh ấy. Nguyễn Doanh cũng không có ngăn càn.
Sự ăn ý giữa hai người bọn họ đã được bồi dưỡng từ lâu, chỉ cần ở bên canh nhau liên sẽ hình thành nên một sự phối hợp ăn ý vô hình. Đó không phải là thứ mà những người khác có thể phá vỡ được.
“Thư Hàn, em ăn nhiều một chút.”
“Anh, vết thương của em cũng đã gần khỏi roi, chiều hôm nay em còn muốn đến công ty để báo cáo. Anh cũng không cần ở chỗ em mãi thế này đâu, dù gi chỗ của em là một căn hộ đơn, một đứa con gái như em với một người đàn ông như anh cứ luôn ở đây cũng không hợp lý lắm.”
“Em vừa gọi anh là gì cơ?” Lệ Nghiêm có chút kích động, nắm chặt cánh tay của cô ấy, nói.
Bạch Thư Hân hít thật sâu một hơi, cưỡng chế ép xuống vị đắng ngắt trong cổ họng, nói: “Anh trai đó… anh vốn dĩ chính là anh trai của em mà.”
“Đúng, em nghĩ được như vậy là tốt rồi, Những thứ này đều là món em thích ăn đó, tranh thủ lúc còn nóngmau ăn đi. Nếu như em không muốn bị anh làm phiền
thì chiếu này anh sẽ tro về ngay. Nếu có việc gì thì gọi điện thoại cho anh.” “Vâng” Cô ấy dùng toàn bộ sức lực toàn thân, nói ra một chữ này.
Cô ấy rất muốn được tùy hứng, bưởng binh giống như lúc còn nhỏ. Nhưng cô ấy biết lúc nhỏ cô ấy đã sai rồi, hiện giờ không thể tiếp tục sai lắm nữa.
Cổ Yên ngồi ở phía đối diện, nhìn vào vẻ mặt của Bạch Thư Hân, cô ấy luôn cảm thấy có một điều gi đó không được đủng lắm. Cô ấy luôn cảm thấy tình cảm anh em giữa hai người bọn họ có chút gì đó kỳ quái, khiến cho người khác cảm thấy rất không thoài mái.
Ăn cơm xong, Cố Yên chuẩn bị thu dọn bát đũa nhưng lại bị Bạch Thư Hân giành lấy
“Chị Yên, chị để em làm cho, dù gì chi cũng là khách.”
“Yên, em cứ để đó đi, con bé khó khăn lắm mới chịu giúp anh dọn dẹp đó.” Lệ Nghiêm cũng nói theo.
Sau đó Lệ Nghiêm cũng theo sau Bạch Thư Hân chui vào trong phòng bếp.
“Để đó đi, những việc này không cần em phải làm,em ra ngoài đó nói chuyện với chị Yên đi.” “Anh… anh thích chị Yên sao?”
“Anh không biết, vẫn là câu nói đó, nếu như anh cần một người bầu bạn thì cô ấy là người phù hợp với anh nhất, không phải sao?” Anh ấy hỏi ngược lại Bạch Thư Hân.
Bạch Thư Hân không còn lời nào có thể phản bắc.
“Ừ, quả thực là rất phù hợp” Cô ấy thờ dài một hơi sau đó lau tay sạch sẽ rối đi ra ngoài.
Cổ Yên đang thu dọn đồ đạc cho Lệ Nghiêm, cô ấy chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể nhận ra ly do chinh là bởi vì giữa hai người quá thấu hiểu nhau
“Chúng ta… có thể nói chuyện một chút không?”
“Có thể.”
“Không biết rằng anh trai của em đã từng nói với chị chưa, thực ra lúc anh ấy học phổ thông đã từng đưa một người bạn là nữ về nhà làm khách. Bởi vì ngày hôm đó trời mưa rất to, người con gái đó lại không mang theo ô, cũng không có tiền. Vừa hay xe của nhà đến đón anh trai của em vì thế anh trai em liền đưa cô ấy về nhà””Anh ấy chưa từng nhắc đến chuyện này,”