VỢ NHỎ, CUỐI CÙNG EM ĐÃ LỚN!

Chương 434

Điện thoại cúp thì Bạch Thư Hân cũng từ trong phòng ngủ đi ra. Cô ta đã thay bộ do sạch sẽ, áo len trắng tinh.

Chi là màu sắc thuần khiết đó không thích hợp trên người cô ta.

“Chị Yên… xin lỗi. Tôi cũng không ngờ chuyện lại xảy ra như vậy. Tối qua tôi uống say rồi, cho nên moi…

“Dưới lấu có tiệm thuốc không?”

“Có” Bạch Thư Hân giống như đứa trẻ có lỗi vậy, cần thận dè dặt nói.

Cố Yên không nói lời nào mà đi thẳng đến tiệm thuốc, mua thuốc tránh thai.

“Uống đi.”

Bạch Thư Hân nhìn viên thuốc nhỏ nhỏ màu trắng, liền hiểu ra đây là gì.

Cô ta không có bất cứ do dự nào mà lây nước uống vào.

Cô ta không thể có thai,Có Yên nhin thấy cô ta dứt khoát uống xuống thì cũng thở phào một hơi. Cô ấy thật sự lo Bạch Thư Hân rắc rối lắng nhằng đấy.

“Cô thích Lệ Nghiêm, đúng không?”

“Tôi..”

Bạch Thư Hân cũng biết, chuyện đến ngày hôm nay, cho dù cô ta có che giấu thể nào thì cũng không giấu nổi sự thật này.

Cô ta hít sâu, nằm chặt bàn tay nhỏ của mình, nói: “Đúng… Tôi thích Lệ Nghiêm.”

“Bắt đầu từ khi nào?”

“Không biết… Lúc trước tôi không hề nhận ra, sau đó lúc học cấp ba anh tôi có dẫn một người bạn là con gái về, hành vi của tôi lúc đó có quá trớn.. Tôi mới nhận thức được là tôi thích Lệ Nghiêm, chứ không phải tình cảm anh em.”

“Cho nên cô hoàn toàn không phải là có bệnh tâm lý gì, mà là tình cảm của cô đã trở nên dị thường từ lâu.”

Dị thường…

Hai chữ này rất xấu xí, nhưng cô ta lại không có cách nào phản bác.

Anh mắt cô ta âm dạm, không đáp lại.Cố Yên tiếp tục nói: “Cho nên, cô cũng không thích tôi.”

“Là.. Thật ra lần trước tôi thật sự muốn tác thành cho hai người, nhưng tôi nghe chủ nói muốn hai người kết hôn sớm chút, thì không biết tại sao tôi lại trở nên mất lí trí. Quà thực tôi rất tham lam, muốn buộc Lệ Nghiêm lại cả một đời. Nhưng mà tôi đã biết mình sai rồi, tôi… tôi có lỗi với chị, cũng có lỗi với Lệ Nghiêm.”

“Một câu xin lỗi là xong sao, có thể hiểu được cảm nhận của tôi không? Người đàn ông tôi yêu nhất, tôi vẫn chưa được hưởng, cô dựa vào đầu mà đụng vào anh ấy? Tôi vẫn luôn biết cô ích khi, giam cẩm anh ấy, không cho anh ấy cuộc sống của mình, luôn xem cô là trung tâm. Tôi tưởng đó là tình cảm anh em, tôi thật sự quá ngốc quá ngây thơ rối. Nếu như, tôi nhận ra sớm hơn thì tuyệt đối tôi sẽ không cho hai người có bất cứ cơ hội nào ở riêng với nhau.”

“Tôi cầm giận, nếu như dựa vào tinh khí của tôi thì tôi đã nóng lòng giết cô rồi. Nhưng mà cô lại là em gái của anh ấy, tôi không động vào được. Bạch Thư Hân, rốt cuộc cô muốn thế nào mới tha cho anh ấy, cũng tha cho tôi? Cả đời này tôi chưa cầu xin ai, tôi cấu xin cô ấy được không, tôi cầu xin cô tha cho anh ấy, anh ấy sẽ bị cô hại chết đây!””Xin cô đầy!”

Câu nói sau cùng của Cố Yên xẻ nát tâm can. Bạch Thư Hân ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, màng nhĩ đau đớn.

Anh ấy sẽ bị cô hại chết đấy..

Lệ Nghiêm?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi