Chương 440
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, Cố Yên khóc nguyên nửa tiếng đồng hồ, mắt sưng húp lên rồi.
Cô ấy lau nước mắt, thở một hơi dài, quả thực thoài mái hơn lúc này rồi.
“Đồ hơn chưa?”
“Tôi muốn uống rượu, tôi đưa cậu đi uống rượu nha”
Tâm tranh của Cố Yên đã đơn hơn nhiều rồi, cô ấy phỏng khoáng vỗ vỗ vai của Hứa Minh Tâm.
Cô bị dọa đến run lẩy bẩy, vội vàng khua tay, nói: “Không được đâu, anh cậu sẽ đánh gãy chân tôi đó!”
“Tôi bảo vệ cậu, anh ấy dám? Cùng lắm để bổ tôi ra mặt, để ba tôi trút giận cho cậu.”
“Thật không? Cậu có chắc có thể bào vệ được tổkhông?”
Hứa Minh Tâm yếu ốt nói.
“Đương nhiên rối.”
Sau đó Cố Yên với Hứa Minh Tâm khoác vai nhau đến quán bar.
Buổi chiều, quán bar đã bắt đầu mở cửa rồi, dẫn dần nảo nhiệt lên.
Đây là quán bar khá cao cấp, không có nhiều thứ hỗn tạp, những người đến đây hơn nửa là người có máu mặt. Đương nhiên, cũng có kiểu phục vụ giải trí tiêu khiển cho khách.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy một tên mập trái ôm phải ấp hai cô gái đẹp lên lầu, sởn gai ốc khắp người.
Mập như vậy. Liệu có đè chết người ta hay không?”
“Cậu uống thử đi!”
Cố Yên đẩy ly rượu tới trước mặt cô.
“Dễ uống không?”
“Đây là rượu Cocktail, hương vị không tối.”
Hứa Minh Tâm nghe vậy, không nhịn được nhấp thử một ngụm.
Chua chua ngọt ngọt, quà nhiên dễ uống! Hứa Minh Tâm khó chịu uống rượu, hết ly này đến ly khác, không lâu sau khuôn mặt cô đã đỏ rực.
Cố Yên vỗ vỗ bả vai cô, nói: “Tôi đi wc một lát, cậu ở đây chờ tôi nhé.”
Chờ Có Yên đi rối, cô mới bất chợt nhận ra “Thôi rồi… Tôi cũng muốn đi wc, cậu đợi tôi vội!”Hữa Minh Tâm lào đảo đứng lên, cố gắng tìm kiếm bóng dáng Cố Yên, nhưng trong quán bar toàn người là người, cô căn bàn không nhìn thấy rõ.
Hinh như cô thấy được chữ wc, chân nam đá chân chiêu đi tới.
Không ngờ lại đụng phải một bức tường.
Cứng quá!
Cô vươn tay sờ sờ: “Đây, đây là cái gi?”
Cô ngẩng đầu lên nhìn mới phát hiện là một người.
Ông chú trung niên mặt râu quai nón này trông na ná Trương Phi.
“Xin lỗi, làm ơn nhường đường, tôi muốn đi wc.” Cô muốn đi, nhưng ông chủ kia lại bắt lấy tay cô. “Ông… ông làm gi đấy! Tôi muốn đi wc!”
“Anh biết wc ở đâu, anh dẫn em đi nhé!” “O… thật không? Chỗ đó không phải wc sao?”
“Chỗ đó không sạch sẽ, anh dẫn em đến nơi sạch sẽ hơn.”