Chương 486
Thẩm Thanh thấy thế cũng chỉ biết gật đầu, tình trạng bây giờ của Hứa Minh Tâm thật sự không thể tập cùng ai nữa.
Chưa từng khiêu vũ lần nào nên tay chân đều không chịu hợp tác, đó không phải là thứ đầu óc ghi nhớ là làm được.
Muốn học được cách bước đi đúng nhịp thì cơ thể phải đủ mềm mại, nếu không mọi thứ sẽ rất khó.
Hứa Minh Tâm nhảy trong phòng khách lâu thật lâu, bắp chân bắp đùi đau nhức vẫn chẳng giải quyết được vấn đề gì cả.
Cô như một chú chim cánh cụt ngu ngốc chỉ biết cung tay vung chân lên rồi thôi.
Cuối cùng, cô nhụt chí trở lại phòng nằm lên giường.
“Khó quá đi mất… Liệu mình có thể nhờ vả Cố Gia Huy được không nhỉ? Học với anh ấy thì cái gì cũng học được rất nhanh.”
Cô muốn dùng phần mềm hackl Hứa Minh Tâm thoáng do dự rồi gửi tin nhắn cho Cố Gia Huy nhưng bên kia không có ai trả lời.
“Uầy, giờ này chắc là đã đi ngủ rồi.”
Cô hơi nhụt chí, mệt thở hồng hộc và cũng không muốn tắm rửa làm gì nữa, chỉ muốn nằm đây luôn không nhúc nhích gì.
Không ngờ sau đó không lâu thì ngoài ban công lại có tiếng loạt soạt lạch cạch, cô lập lức lên tinh thần.
Chắc chắn là Cố Gia Huy tới đây.
Cô còn chẳng kịp mang giày vào đã vội vàng chạy ù ra ngoài.
Từ đang vào từ lan can bảo vệ ấy không phải Cố Gia Huy thì còn là ai được nữa đây?
“Anh đến rồi, em biết ngay là anh sẽ không bỏ mặc em đâu mài!”
Hứa Minh Tâm nhanh chóng nhào vào trong lòng anh, ngây ngô cọ vào ngực anh.
Cố Gia Huy đến vội vàng, trông anh có vẻ mệt mỏi đầy sương gió.
Thế nhưng trông thấy cô thì anh lại cố gắng điều chỉnh lại hơi thở của mình, không muốn để cô phải lo lắng.
“Mau mang giày vào đi nào, London lạnh lẽo lắm đấy.”
Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn mang giày vào, sau đó nói: “Anh có biết khiêu vũ không? Là điệu Waltz ấy, anh có thể dạy em được không vậy?”
“Em muốn học cái gì anh cũng có thể dạy được.”
Đây chính là tiêu chuẩn cơ bản dành cho người đàn ông của Hứa Minh Tâm.
Dù anh có biết hay không, chỉ cân cô muốn học thì anh nhất định sẽ thành thạo thứ đó trước khi đến gặp cô.
Cô mở nhạc lên, Cố Gia Huy cầm tay cô, ôm hông cô.
Cô không dám bước vì sợ giãm phải chân anh.
Không ngờ Cố Gia Huy lại bảo cô đặt chân lên giày anh để anh bước đi và kéo theo cô để tạo cảm giác trước.
“Thế này… Liệu em có nặng quá không?”
“Anh có thể ôm được người con gái của mình”
Anh đỡ vòng eo nhỏ của Hứa Minh Tâm nhấc nhẹ lên trên một chút để cô có thể giãm lên giày mình, sau đó bắt đầu di chuyển theo điệu nhạc. Thì ra…