Chương 943
Cô nhớ rằng nhân cách thứ hai có nói với cô rằng, Ôn Mạc Ngôn thích cô, nhưng chính anh ta lại không biết.
Không biết cũng tốt, không nên chọc thủng lớp giấy cửa sổ cuối cùng, cô không thích Ôn Mạc Ngôn, hơn nữa cô cũng không muốn bắt đầu một mối quan hệ mới.
Giữa họ… chỉ thích hợp làm bạn bè. Cô sợ rằng, sau khi chọc thủng lớp giấy trên cửa sổ, họ thậm chí ngay cả làm bạn bè cũng không được.
Sau khi họ ăn cơm xong, nghỉ ngơi một chút, trạng thái tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều.
Hôm nay là thứ bảy, không cần phải đi làm, Ôn Mạc Ngôn phải đi về, nhân tiện đi cùng với Bạch Thư Hân.
Hứa Minh Tâm dẫn Cổ Cổ đến tập đoàn thăm Cố Gia Huy.
Dù sao thì những giám đốc đó cũng đã gặp cô rồi, cô cũng không cần giấu giếm.
Mấy ông già đó có vẻ rất sợ mình, mỗi lần nhìn thấy cô đều lễ phép run rẩy khiến người trẻ tuổi như cô có chút ngại .
Cô mang đến một nồi súp gà lớn do cô tự nấu, cô không nỡ uống, chỉ để lại một bát cho Cổ Cổ.
Cô mang theo phần còn lại, dự định đến văn phòng để chia sẻ với anh.
Vừa lên đến tầng cao nhất, cô đã nhìn thấy cô thư ký xinh đẹp mà lần trước cô gặp, lần này cô ấy đang mặc một chiếc quần âu nữ truyền thống bảo thủ, che đi thân hình hoàn hảo của cô ta.
Áo bên trong cũng được thay đổi từ dạng khoét ngực sang áo sơ mi trắng, che hết vóc dáng quyến rũ.
Lâm Thanh Huyền thấy cô đến, rất thức thời mở cửa cho cô, cười nói: “Cô Tâm đến rồi, là mang đồ ăn ngon đến sao? Tôi ngửi thấy mùi thơm. “Tôi mang canh gà tới, lát nữa chia cho cô một ít, tôi nấu hơi nhiều.”
“Không cần đâu, cô và tổng giám đốc cứ từ từ thưởng thức.”
Lâm Thanh Huyền cười nói, rất khách khí. Đúng lúc này, cô nhìn thấy Khương Tuấn đi tới, trên tay cầm trà chiều. “Lâm Thanh Huyền, anh mua đồ ăn cho em rồi.”
“Giờ làm việc, nghiêm túc một chút.” Lâm Thanh Huyền trịnh trọng nói. “A!” Khương Tuấn lập tức hóa đá. Giọng của Cố Gia Huy từ bên trong truyền ra: “Thời gian nghỉ trưa, mấy người tùy ý, không cần quá cẩn trọng.”
“Cảm ơn anh!”
Khương Tuấn cảm kích nhìn Cố Gia Huy, may mà có quý nhân đến kịp thời, nếu không thì không biết nên tiếp lời như thế nào. “Ừm, chăm sóc Cổ Cổ giúp tôi.”
Cố Gia Huy không hề khách sáo nói.
Khương Tuấn ngơ ngác khi nghe những lời này, anh ta còn nghĩ rằng ý của Cố Gia Huy là cho anh ta và Lâm Thanh Huyền thời gian uống trà chiều, không ngờ rằng… anh chỉ muốn mình và Hứa Minh Tâm có không gian riêng.
Chết tiệt, quá ác độc rồi. “Anh Trung, anh xem, mấy người là hai người, chúng tôi cũng là hai người. Của anh đã về tay rồi, nhưng của tôi vẫn chưa về tay, anh cảm thấy… “Cổ Cổ, đi theo chủ Khương Tuấn, chú ấy sẽ mua đồ ăn ngon cho con.”
HỒ, có đồ ăn ngon!”
Cổ Cổ ôm lấy đùi của Khương Tuấn, còn không quên nằm lấy tay Lâm Thanh Huyền. “Chị gái xinh đẹp, Cổ Cổ rất thích chị, chị đi ăn đồ ngon với em được không? Chú Khương Anh Tủ mời nha!”