VỢ NHỎ GẢ THAY ĐƯỢC SỦNG LÊN MÂY

Chương 323:

 

Chuyện ở quán bar lần trước, cuối cùng La Doanh vẫn bị thua thiệt, cô ta bị cảnh sát giữ lại hai mươi bốn tiếng, còn bị Thịnh Hải hủy hợp đồng, có thể nói mặt mũi đều mất sạch.

 

La Doanh mặc rất ít, đang rót rượu cho vị đạo diễn kia, lơ đãng ngẩng đầu một cái đã nhìn thấy Thẩm Lệ và Nguyễn Tri Hạ.

 

Biểu cảm trên mặt cô ta hơi sựng lại, rất nhanh lại lộ ra vẻ đắc ý, thân mật tiến tới chỗ đạo diễn nói gì đó, đạo diễn liền gật đầu nhìn về hướng bọn cô.

 

Sau đó La Doanh liền đứng lên đi ra ngoài.

 

Cô ta vừa tới gần, Nguyễn Tri Hạ liền ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc trên người cô ta.

 

Nguyễn Tri Hạ nhíu mày một cái, lùi về sau nửa bước, cô ngửi không quen mùi này.

 

La Doanh không có nhận ra được cử động nhỏ này của Nguyễn Tri Hạ, toàn bộ sự chú ý đều đặt ở trên người Thẩm Lệ.

 

Cô ta sờ sờ tóc mình, giọng điệu nhu mì: “Đến tìm đạo diễn Tần phải không, ông ấy nói mấy người vào trong ngồi đi, có chuyện gì thì nói ở đây luôn, ông ấy rất bận.”

 

Tên của đạo diễn là Tần An, là người khác giới thiệu cho Thẩm Lệ, nói là có chút danh tiếng, nhưng phim cũng không tệ, ở trong giới coi như cũng có tiếng tăm.

 

Thẩm Lệ trước kia có tiếp xúc với Tần An mấy lần, cảm thấy con người anh ta cũng không tệ, thế là giới thiệu cho Nguyễn Tri Hạ, không ngờ rằng Tần An này lại là người tình của La Doanh.

 

Thẩm Lệ trực tiếp từ chối: “Không cần nữa, chúng tôi còn có việc.”

 

Nhưng La Doanh lại không cho đi: “Thẩm Lệ, cô không dám vào sao? Cô sợ gì vậy?”

 

Mặt La Doanh trang điểm rất đậm, lúc cười lên, khiến người khác đặc biệt chán ghét.

 

“Sợ bị các người làm cay mắt, đi đến đâu cũng bò lên giường người khác được, cũng không sợ mắc bệnh sao.” Thẩm Lệ chế giễu, khiến La Doanh nghẹn lời không nói được câu nào.

 

Hai người sớm đã cào xé nhau, Thẩm Lệ lười phải trưng ra vẻ mặt lương thiện.

 

La Doanh cắn răng: “Đừng đắc ý quá sớm, cho rằng ngồi lên thuyền của Tổng giám đốc rồi thì có thể bình an vô sự mà thăng tiến sao? Cũng có lúc bị ngã thôi.”

 

Thẩm Lệ nghe cô ta nhắc đến Cố Tri Dân, mặt hơi biến sắc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường: “Lời này hẳn tặng cho cô mới đúng, dụ dỗ nhiều người đã có gia đình như vậy, cũng không sợ vợ người ta tìm tới cửa xé rách mặt cô ra!”

 

“Cô! Đợi đấy!” Sắc mặt La Doanh xanh rồi trắng, trắng rồi lại xanh, cuối cùng không nói ra được câu nào.

 

Thẩm Lệ hoàn toàn không đếm xỉa đến sự uy hiếp của cô ta đặt trong mắt, Nguyễn Tri Hạ như có điều suy nghĩ nhìn chằm chằm La Doanh một hồi, đột nhiên lên tiếng nói: “Ngoài việc cho người chụp lén Thẩm Lệ, lần sau cô còn muốn làm cái gì?”

 

La Doanh lúc này mới nhìn về phía Nguyễn Tri Hạ, phủ nhận: “Cô nói cái gì, tôi nghe không hiểu.”

 

“Cô thừa nhận hay không cũng không sao, làm hay không trong lòng cô tự rõ, Thẩm Lệ bây giờ là nghệ sĩ của Truyền thông Thịnh Hải, cô tự mình cân nhắc cho kỹ.”

 

Trên mặt Nguyễn Tri Hạ còn mang theo ý cười, giọng nói bình tĩnh như đang tán gẫu, nhưng lại khơi dậy sự sợ hãi trong lòng La Doanh.

 

Lần trước lúc ở quán bar, cô đã nhận ra được là thủ đoạn của Cố Tri Dân.

 

Mặc dù La Doanh không quá nổi tiếng, nhưng cũng có chút nổi tiếng, đối với công ty mà nói cũng có giá trị thương mại, mà Cố Tri Dân không nói hai lời đã trực tiếp cắt hợp đồng với cô ta rồi!

 

Lần trước có người chụp lén Thẩm Lệ, bởi vì cuối cùng vẫn chưa thành công nên cũng không giải quyết được gì.

 

Còn một nguyên nhân khác là bởi vì trong ngành công nghiệp giải trí, chuyện như vậy nhiều không kể hết, nên tất nhiên cũng không thể tốn công sức điều tra từng việc.

 

Công ty Thẩm Lệ đầu quân là Truyền Thông Thịnh Hải, bây giờ cũng có rất nhiều người muốn cạnh tranh hoặc xung đột lợi ích với Thẩm Lệ nên cũng không ít người muốn đối phó với Thẩm Lệ.

 

Đúng dịp đạo diễn mà Thẩm Lệ tìm đến là tình nhân của La Doanh, chắc chắn đây không phải là chuyện trùng hợp, hẳn là La Doanh đã sớm biết gần đây Thẩm Lệ tìm Tần An nhờ xem kịch bản nên mới cố ý lừa Thẩm Lệ, muốn để cho Thẩm Lệ khó chịu.

 

Chắc chắn đây là ủ mưu từ lâu.

 

Chuyện ở quán bar lần trước đã qua lâu như vậy mà La Doanh còn có thể đợi cơ hội đối nghịch với Thẩm Lệ, chắc là oán hận trong lòng.

 

“Không biết cô đang nói bậy bạ gì!” La Doanh trợn mắt nhìn Nguyễn Tri Hạ một cái, cao giọng nói: “Tôi không biết cô đang nói gì, Thẩm Lệ đắc tội với người ta rồi bị người ta đánh lén thì liên quan gì tôi? Hơn nữa không phải bây giờ cô ta vẫn khỏe mạnh đứng đây à? Cô bị bệnh thần kinh hả?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi