Chương 349:
…
Nguyễn Tri Hạ mới đi theo Nguyễn Chính Tu công tác về, hôm nay lại là thứ sáu nên cô được đặc cách nghỉ thêm một ngày.
Sau khi Tư Mộ Hàn ra khỏi cửa, Nguyễn Tri Hạ dự định ôm máy tính viết một chút bản thảo.
Tuy lần trước Thẩm Lệ giới thiệu cô với đạo diễn đã bị làm hỏng nhưng cô vẫn muốn viết tiếp kịch bản, cô không tin kịch bản của mình không bán được!
Cô vừa mới chuẩn bị đi lên lầu, điện thoại liền vang lên.
Lấy điện thoại ra liếc mắt nhìn thì phát hiện là Nguyễn Hương Thảo gọi tới.
Nguyễn Tri Hạ biết vì sao Nguyễn Hương Thảo lại gọi điện thoại cho cô nên dập máy.
Nguyên nhân Tư Mộ Hàn công bố thân phận với công chúng đương nhiên phải kể tới Nguyễn Hương Thảo.
Trước đó Nguyễn Hương Thảo vẫn luôn giương giương mắt hổ muốn tiếp cận “Tư Gia Thành” Tư Mộ Hàn, huống chi hiện tại cô ta biết “Tư Gia Thành” chính là em họ Tư Mộ Hàn, chắc chắn cô ta sẽ không dừng tay như vậy.
Nguyễn Hương Thảo liên tiếp gọi mấy cuộc điện thoại nhưng Nguyễn Tri Hạ cũng không có tắt máy, mà chỉ kiên nhẫn dập máy từng cái từng cái.
Cô có thể tưởng tượng lúc này Nguyễn Hương Thảo tức giận đến mức mũi cũng phải phồng lên.
Nguyễn Hương Thảo có nghị lực liên tiếp gọi hơn mười cuộc nhưng cuối cùng vẫn phải ngừng lại.
Không lâu sau, Tiêu Giai Kỳ cũng gọi tới, sau đó là Nguyễn Lập Ngôn …
Nhưng Nguyễn Tri Hạ không nghe một cuộc điện thoại nào.
Nguyễn Tri Hạ có hiểu rõ tính cách bọn họ. Cô không thể cho rằng bọn họ gọi điện thoại đến để hỏi thăm cô.
Trở về phòng vừa lấy máy tính ra, điện thoại lại vang lên, lần này là Tư Gia Thành gọi điện thoại tới.
“Chị Hạ Hạ, em và chị Tiểu Lệ ra ngoài đi dạo phố, chị muốn đi ra ngoài chơi đùa hay không .”
Tư Gia Thành và Thẩm Lệ.
Từ lúc nào mà cậu ta lại hẹn Thẩm Lệ cùng đi chơi.
Nguyễn Tri Hạ vốn không có tâm tư viết bản thảo nên đồng ý luôn.
Cô ngồi xe đi đến địa chỉ Tư Gia Thành cho, sau khi đến nơi mới phát hiện hóa ra là khu vui chơi.
Hai người Thẩm Lệ và Tư Gia Thành đều che đậy nghiêm trang, trong tay cầm que kem cùng kẹo đường.
Tự nhiên Thẩm Lệ võ trang đầy đủ, người bình thường căn bản không nhận ra cô ấy.
“Rốt cuộc cậu đã tới!”
Thẩm Lệ cầm cây kẹo đường trong tay đưa cho Nguyễn Tri Hạ.
Nguyễn Tri Hạ nhận lấy, nói thầm một câu:
“Gần đây cậu thật rảnh à.”
Nghệ sỹ đang nổi giống như Thẩm Lệ có rất nhiều thông tin, đa số hành trình rất kín đáo.
“Mình vẫn lo lắng cho cậu.”
Thẩm Lệ lườm một cái:
“Trước tiên cùng nhau chơi đùa đã.”
Ba người điên chơi ở sân chơi một buổi chiều, cùng lúc Tư Mộ Hàn gọi điện thoại cho Nguyễn Tri Hạ nhưng cô không nhận được.
Lúc mấy người tìm quán ăn cơm thì Tư Mộ Hàn lại gọi điện thoại tới.
Điện thoại vừa được kết nối đã vang lên giọng nói ẩn hàm sự tức giận của Tư Mộ Hàn:
“Đang ở đâu, sao mãi không nghe điện thoại.”
“Ở bên ngoài chơi, không nghe thấy.”