VỢ NHỎ MANG THAI HỘ CỦA TỔNG TÀI

CHƯƠNG 5: LÀM THƯ KÝ

Nơi Tiêu Mộc Diên đến phỏng vấn hôm nay là tập đoàn thiết kế Thịnh thị, sáu năm qua cô vẫn luôn tự mình học thiết kế, cũng có lúc sẽ học hỏi bà ngoại, mặc dù mẹ đã ly dị với ba, nhưng bà ngoại vẫn rất yêu thương cô, bà ngoại cô là nhà thiết kế nổi tiếng , bây giờ đã về hưu ở nhà rồi.

Tiêu Mộc Diên, mời vào!

Người phỏng vấn đã gọi đến tên cô, đôi tay Tiêu Mộc Diên căng thẳng, hít sâu một hơi, mới ung dung đi vào.

Người phỏng vấn quan sát trên dưới Tiêu Mộc Diên một chút, mới bảo cô ngồi xuống.

Sau khi nhìn qua tài liệu trong tay cô, hỏi mấy câu, liền nói cô trở về chờ điện thoại. Thật ra Giám đốc thiết kế quảng cáo của bọn họ đã tuyển được rồi, nhưng thấy Tiêu Mộc Diên xuất sắc như vậy, còn cả bản thiết kế của cô, bọn họ liền không muốn buông tay, bởi vì cô thực sự là một nhân tài.

Tiêu Mộc Diên ưu nhã đứng dậy, mỉm cười gật đầu với bọn họ một cái, xoay người rời đi.

“Chờ một chút!” Ngay khi cô vừa bước tới cửa lớn, người phỏng vấn nữ đột nhiên kêu lên.

Hả? Tiêu Mộc Diên có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh trên mặt liền mang theo nụ cười, dáng người thon dài dừng bước, xoay người lại.

“Chỗ chúng tôi còn thiếu một thư ký, không biết cô có hứng thú hay không?” Người phỏng vấn nhìn Tiêu Mộc Diên, dựa vào gương mặt của cô, vóc người cùng khí chất của cô, làm một thư ký hẳn là dư sức đi.

Tiêu Mộc Diên hơi cau mày, thì ra chức vụ Giám đốc thiết kế của bọn họ đã có người được nhận, cô tới muộn mất rồi.

“Thật xin lỗi, tôi không làm thư ký.”

“Cô đừng vội vàng từ chối như vậy, thư ký chỗ chúng tôi lương cũng rất cao, hơn nữa nếu như có biểu hiện xuất sắc, đến lúc đó cũng có thể để cô đảm nhiệm chức vụ Giám đốc thiết kế.” Người phỏng vấn giải thích, chuyển hay không chuyển là chuyện của cấp trên, việc anh phải làm là giữ lại nhân tài, như vậy tiền lương của anh ta mới cao.

Tiêu Mộc Diên bị câu nói sau cùng kia của người phỏng vấn kia hấp dẫn, trong lòng hơi có chút lộ xúc động, vào tập đoàn Thịnh thị làm Giám đốc thiết kế là mơ ước lớn nhất của cô, có cơ hội tại sao không tranh thủ một chút.

“Được, vậy khi nào tôi có thể bắt đầu công việc?” Tiêu Mộc Diên thuận miệng hỏi, còn nhìn đồng hồ trên tường một chút, đã tám giờ bốn mươi rồi, hôm nay hẳn không được.

Người phỏng vấn cũng nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng cười một tiếng.

“Cô đến Phòng nhân sự báo cáo, hôm nay liền có thể trực tiếp đi làm.” Người phỏng vấn nói xong, liền mở miệng kêu người kế tiếp.

Tiêu Mộc Diên không nhịn được có chút kinh ngạc, phỏng vấn cùng ngày liền đi làm luôn? Chuyện này là thế nào?

Sau khi cô làm xong hết thảy thủ tục, đi tới phòng làm việc của tổng giám đốc đã là chín giờ rưỡi.

“Đem cà phê vào đây!” Đột nhiên trong gian phòng làm việc truyền tới một giọng nói đàn ông trầm thấp đầy từ tính, dễ nghe mà lạnh lùng.

Tiêu Mộc Diên lập tức đi pha cà phê, trong lòng đang nghi ngờ tại sao chỉ có một người thư ký là cô, những người thư ký khác đâu?

Tiêu Mộc Diên nhẹ nhàng gõ cửa một cái,

” Vào đi!” Giọng nói trong trẻo mà lãnh đạm.

Tiêu Mộc Diên tiến vào mới kinh ngạc phát hiện, người đàn ông anh tuấn đến mức không còn gì bắt bẻ này chính là cực phẩm nam nhân ngày hôm qua cô gặp ở trước cửa nhà Trương Bân Bân, hơn nữa trong tay anh đang bưng cà phê uống, bên cạnh còn có một thư ký khác ăn mặc diêm dúa lòe loẹt cực hạn. Tiêu Mộc Diên nhìn lại cà phê trong tay mình một chút, đột nhiên có một cảm giác囧chưa bao giờ có, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi ửng hồng, không ai nói cho cô trong phòng làm việc cũng có thư ký mà.

Thịnh Trình Việt lúc này hiển nhiên cũng nhìn về phía Tiêu Mộc Diên, là cô! Người phụ nữ ngày hôm qua anh gặp ở cửa nhà Trương Vân Doanh. Ánh mắt không khỏi nhìn về phía cà phê trong tay cô, tà khí nhíu mày, cô chính là thư ký mới tới Phòng nhân sự vừa gọi điện thông báo?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi