VỢ NHỎ MANG THAI HỘ CỦA TỔNG TÀI

CHƯƠNG 536: TRỞ VỀ CÔNG TY

“Hay là bây giờ cháu lập tức đi gọi bác sĩ tới?” Tiêu Mộc Diên vẫn có chút không yên tâm.

Tiêu Mộc Diên vừa đứng dậy, Lưu Mỹ đã ngăn cô lại: “Không cần phải phiền phức như vậy, bác sĩ đã nói với bà rồi, bà không sao, có thể xuất viện bất cứ lúc nào.”

“Hả?”

Tiêu Mộc Diên vẫn đang trong trạng thái căng thẳng thì có người vội vàng từ ngoài đi vào, cô quay đầu lại nhìn, thì thấy Lâm Linh.

“Sao cô lại ở đây? Không phải cô đang ở công ty làm việc sao?” Tiêu Mộc Diên kinh ngạc nói.

“Tổng giám đốc Diên Diên, cuối cùng tôi cũng tìm thấy cô rồi.” Lâm Linh thở hổn hển tỏ vẻ cảm ơn ông trời. Cô ấy đã gọi không biết bao nhiêu cuộc, còn cho người đi tới tận đây tìm.

Thịnh Trình Việt đưa Tiêu Mộc Diên đi chơi xong thì mất tăm mất tích, lẽ nào hoàn toàn không quan tâm đ ến công ty nữa rồi sao?

Lâm Linh nói xong, thì vội vàng nắm lấy tay Tiêu Mộc Diên: “Cô có biết công ty xảy ra chuyện lớn rồi không?”

Tiêu Mộc Diên bây giờ vẫn đang lơ mơ: “Cái gì?”

“Bây giờ công ty đang chờ cô về giải quyết vấn đề. Nếu cô còn không quay về thì e rằng công ty sẽ đại loạn.” Lâm Linh cuống quít. Những gì cô ấynói hoàn toàn là sự thật. Nội bộ công ty đã xảy ra chuyện lớn kinh thiên động địa.

Tiêu Mộc Diên nhìn dáng vẻ Lâm Linh không giống như đang đùa chút nào. Hơn nữa còn có vẻ là vô cùng nghiêm trọng. Cô lo lắng hỏi: “Có phải công ty xảy ra chuyện gì không?”

“Bây giờ cô phải về một chuyến.” Lâm Linh chẳng quan tâm xung quanh trực tiếp kéo tay Tiêu Mộc Diên, muốn kéo cô ra khỏi cửa.

Tiêu Mộc Diên dựa vào hành động của Lâm Linh thì cảm nhận được tính nghiêm trọng của sự việc, vì Lâm Linh từ trước đến nay không phải kiểu người hấp tấp, có thể khiến cô ấy kích động tới mức này chắc chắn là chuyện lớn.

Cô vốn là muốn cùng với Lâm Linh nhanh chóng quay về công ty, nhưng mà bà ngoại của cô vẫn còn trong bệnh viện. Cho nên cô không thể không ngập ngừng, quay đầu lo lắng nhìn Lưu Mỹ: “Nhưng mà…”

Lưu Mỹ dường như vừa nhìn đã nhìn thấu tâm tư của Tiêu Mộc Diên, lập tức mở lời: “Diên Diên, thực ra cháu không cần lo cho bà. Mau quay về giải quyết chuyện công ty đi!”

“Nếu cô còn không đi thì có khả năng thật sự không kịp nữa đâu.” Lâm Linh căng thẳng nói.

“Hay là tôi đưa bà ngoại về nhà trước…” Tiêu Mộc Diên bây giờ không thể cứ thế mà đi.

“Diên Diên, cháu mau về công ty đi. Cháu làm việc không thể không có chừng mực như thế được.” Lưu Mỹ trở nên nghiêm khắc, bắt đầu tráchTiêu Mộc Diên: “Cháu bây giờ đến cả lời của bà ngoại cũng không nghe à?”

“Cháu….” Tiêu Mộc Diên nhất thời không biết phải làm sao.

“Tổng giám đốc…” Lâm Linh cố ý hơi cao giọng.

“Còn không mau đi đi?” Lưu Mỹ cũng tỏ vẻ giận dữ.

Cuối cùng Tiêu Mộc Diên vẫn là cùng Lâm Linh trở về công ty.

Lúc ở trên đường, Tiêu Mộc Diên đã hỏi Lâm Linh nhiều lần xem rốt cuộc công ty đã xảy ra chuyện gì, nhưng cô ấy cứ một mực nói đợi về tới công ty thì sẽ biết.

Hai người họ rất nhanh chóng trở về công ty. Tiêu Mộc Diên toàn thân lo lắng như ngồi trên đống lửa, cô luôn cảm thấy công ty thật sự không ổn.

“Người đó đang đợi cô trong phòng làm việc…” Lâm Linh quay lại, vừa nói vừa đẩy Tiêu Mộc Diên vào trong phòng làm việc.

Tiêu Mộc Diên thật sự nghĩ từ khi nàoLâm Linh trở nên kỳ lạnhư vậy? Hơn nữa cũng không nói cho cô biết rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, làm cô cứ thế để bà ngoại lại bệnh viện.

Cô nhìn thấy một bóng dáng anh tuấn đứng ở bên cạnh bàn làm việc quay lưng lại với cô.

Tiêu Mộc Diên sao lại cảm thấy dáng người nàyquen thuộc vậy nhỉ?

Lúc mà người đàn ông trước mặt cô từ từ quay người lại, cô thật sự bị dọa một trận.

Vì người ở trước mặt cô lại chính là Đường Lực!

“Sao anh lại ở đây?” Tiêu Mộc Diên bây giờ vừa nhìn thấy Đường Lực liền tức giận, lẽ nào anh ta là lý do Lâm Linh cố gắng lôi cô từ bệnh viện về?

Nếu như là thật, thì thật sự khiến người ta thất vọng rồi.

“Tôi đặc biệt tới đây tìm cô là muốn nói với cô, tôi thật sự có thành ý hợp tác với cô. Hơn nữa…tôi có thể cho cô ưu thế tuyệt đối. Chỉ cần công ty cô ký hợp đồng với tôi, tôi bảo đảm, cô sẽ nhanh chóngphát triển được công ty hơn.” Đường Lực dừng một chút, sau đó bước lại gần Tiêu Mộc Diên. Không biết vì sao anh dường như rất muốn lại gần cô, từ trước đến giờ chưa từng có cảm giác như vậy.

Thực ra Đường Lực nói những lời này cũng chưa chắc là không có lý, hơn nữa đối với công ty cô mà nói thì thật sự là cơ hội hiếm có. Nhưng, cơ hội tốt như này liệu dễ dàng có được như vậy sao?

Tiêu Mộc Diên cảm thấy việc nàykhông đơn giản, không biết người đàn ông này có âm mưu gì đằng sau không. Cô tự nói với bản thân, không được quá gần gũi với anh ta.

“Xin lỗi, tôi đã nói rõ với anh rồi, tôi không muốn hợp tác với anh, bây giờ không muốn, sau này cũng không.” Tiêu Mộc Diên bây giờ cứng rắn từ chối anh ta: “Còn nữa, tôi hy vọng sau này anh sẽ không xuất hiện ởđây nữa.”

“Ngại quá, tôi cảm thấy tôi vẫn phải tới đây để tìm em…” Đường Lực nói chữ ‘em’ vô cùng ấm áp, nói rồi, còn đưa tay ra nâng cằm cô lên, ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng.

“Anh…” Tiêu Mộc Diên ghét bỏ đẩy tay Đường Lực ra, người đàn ông này làm sao lại thích động tay động chân như vậy? Cô thật sự ghét hành động này.

“Tôi đã để phương án hợp đồng ở chỗ em, ở bên trên có cách thức liên lạc với tôi, nếu em nghĩ thông suốt, hoan nghênh em gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.” Đường Lực để tài liệu lên bàn làm việc.

Tiêu Mộc Diên không có tý cảm tỉnh nào với người đàn ông này, anh ta làm như đây là nhà anh ta vậy, coi mình thành chủ nhân.

Nhìn bóng lưng Đường Lực đi ra cửa phòng làm việc, Tiêu Mộc Diên không nhịn được tức giận nói: “Tôi sẽ vĩnh viễn không bao giờ hợp tác với anh.”

“Thật sao?” Đường Lực dường như đã sớm đoán được cô sẽ nói như vậy, trên mặt vẫn duy trì nụ cười nhạt: “Yên tâm, cái tôi có là thời gian, tôi sẽ từ từ đợi.”

Nhìn Tiêu Mộc Diên tức đến đỏ cả mặt, Đường Lực có cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Không ngờ cô còn thú vị hơn so với tưởng tượng của anh.

Lúc Đường Lực đi ra cửa, anh ta đột nhiên quay đầu nói: “Đúng rồi, suýt nữa tôi quên không nói với em, Thịnh Thảo An bây giờ đã tới công ty tôi làm việc rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi