VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 197:

Hơn nữa lúc trước liền từng nghe nói, Âu Minh Triết là một người rất lạnh nhạt.

Nhưng mà, Đàm Tiểu Ân mới vừa cùng với Âu Minh Triết ở chung một chỗ,bộ dáng lại có vẻ rất vui vẻ.

Đinh Cẩn nghe được Tả Dục hỏi cái vấn đề buồn cười này, không nhịn được cười một tiếng, “sắp kết hôn rồi, có thể không tốt sao?”

“Cái gì?” Tả Dục nghe không hiểu.

Đinh Cẩn sợ cậu ta đợi lát nữa xuống phía dưới lại ngu ngốc, không nhịn được nói thật với Tả Dực, “Đàm Tiểu Ân là vị hôn thê của cậu tôi, bọn họ sắp kết hôn rồi.”

Định chính là tháng mười kết hôn, mà bây giờ, đã là cuối tháng chín rồi.

Không bao lâu nữa, tất cả mọi người đều sẽ biết,tin tức Đàm Tiểu Ân gả cho cậu hắn.

“…” Tả Dục không dám tin tưởng trợn to hai mắt, “Không thể nào!”

Đột nhiên nghe được tin tức bùng nổ như vậy, Tả Dực quả thật là hoài nghi Đinh Cẩn là đang đùa.

“Có tin hay không tùy cậu.” Đinh Cẩn đi xuống dưới nhà, Tả Dục rất nhanh theo sau, hỏi: “Đàm Tiểu Ân điên rồi sao? Cô ấy bằng tuổi tôivà cậu, gả cho cậu của cậu sao được!”

Mặc dù nói, tuổi tác không phải là vấn đề, Âu Minh Triết so với Đàm Tiểu Ân cũng lớn không quá nhiều, nhưng bây giờ, anh bệnh liệt nửa người, ngồi trên xe lăn, có thể nửa đời sau đều cần người phục vụ, Đàm Tiểu Ân đây là điên rồi, mới làm ra quyết định như vậy chứ?

Tả Dục nói, giống như là châm một chiếc đinh vào trong lòng Đinh Cẩn, ai nói không phải sao?

Hiện tại Đàm Tiểu Ân, phảng phất trúng độc rồi, mặc kệ Âu Minh Triết thế nào, cô chính là phải lấy anh bằng được.

Liền ngay cả mình muốn cùng cô ấy tái hợp, cô ấy cũng không nể mặt mình.

Đinh Cẩn hiện tại đã bỏ ý định khuyên cô rồi.

Hắn sẽ chống mắt nhìn, Đàm Tiểu Ân gả cho Âu Minh Triết, nửa đời sau làm sao trải qua.

Cùng với Âu Minh Triết ở chung một chỗ, sớm muộn có lúc cô phải rơi lệ.

Lúc Đinh Cẩn cùng Tả Dục từ trên lầu đi xuống, mọi người đã tềtựa đầy đủ trong phòng ăn, ba mẹ Âu Minh Triết, còn có Âu Châu Du, cùng với Đàm Tiểu Ân và Âu Minh Triết.

Đàm Tiểu Ân ngồi ở trên ghế, cùng Âu Minh Triết giới thiệu: “chú, chú nhìn cái này…”

Âu Minh Triết nhìn sang, bên trong mâm thức ăn ở trước mặt bọn họ, đang đựng hai hình người nhỏ làm bằng củ cải trắng, trông rất sống động, nam thì mặt lạnh lùng xoáy đầu sang một bên, nữ tiến tới lấy lòng…

Ngũ quan được khắc dù không quá tinh xảo, nhưng mà, trọng điểm lại khắc họa rất đúng chỗ, rất có thần, để cho người ta liếc mắt liền có thể nhìn ra, đây chính là cô cùng Âu Minh Triết.

Đàm Tiểu Ân chỉ về hình nhân nữ nói: “Cái này cho chú, cái này là của em rồi!”

Cô đem “Âu Minh Triết” đang tức giận kẹp đến trong đĩa mình.

Cô nhìn Âu Minh Triết, nói: “chú nhìn xem, em đều đem mình đưa cho chú rồi, chú à, chú hiểu em nhất, còn muốn tiếp tục giận em sao?”

Âu Châu Du liền ngồi ở bên cạnh, nghe được rất rõ ràng lời của hai người, không nhịn cười được: “Tiểu Ân, em còn có thể làm cái này, thật là lợi hại a.”

Có thể đem củ cải cắt tỉa thành như vậy, Âu Châu Du cũng không biết nên khen tay nghề nấu ăn của Đàm Tiểu Ân khá, hay là khen trình mỹ thuật của cô tốt.

Đàm Tiểu Ân cười một tiếng, “Chỉ là làm chơi thôi ạ.”

Khi còn bé trong nhà không có cái gì chơi, mẹ cô chồng củ cải, Đàm Tiểu Ân thường xuyên lấy củ cải làm thú vui, vì vậy mà kĩ thuật cắt tỉa rau củ khá tốt…

Chỉ bất quá, cái này cũng không có ích lợi gì, dù sao cô cũng không có ý định đi làm đầu bếp.

Nhưng mà, ở trong mắt người nhà họ Âu, cái này cũng đã rất lợi hại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi