VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 461:

Đàm Tiểu Ân cảm giác có chút khó hiểu, không nhịn được hỏi một câu, “anh còn chưa ngủ à?”

Âu Minh Triết bình tĩnh nói: “Còn sớm, nếu em buồn ngủ rồi thì ngủ trước đi.”

“…” Đàm Tiểu Ân cũng không thể nói vì cô nghĩ anh muốn nên cô mới lên giường chờ sẵn được.

Nhưng mà, nếu lúc này không nói thì nói lúc nào?

Cũng đúng bây giờ vẫn còn sớm thật.

Cô ngủ một lúc sau đó lại bò dậy làm chuyện của mình.

Đàm Tiểu Ân nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Ngày hôm qua cô ngủ muộn, hiện tại buồn ngủ ríu cả mắt.

Tựa vào trên gối, giống như một con mèo con nhu thuận.

Một nụ hôn nhàn nhạt đặt lên môi của cô.

Đàm Tiểu Ân mơ thấy mình mua một chùm nho căng mọng, định há miệng cắn ăn, cắn một phát làm môi người đàn ông nào đó đau điếng.

Âu Minh Triết nhìn cô vợ ngủ ngon lành trước mặt, không nghĩ tới cô còn biết cắn người.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt của cô nhìn như một món pha lê tinh xảo. Anh cúi đầu xuống, kiên nhẫn mà tiếp tục hôn cô một cách ôn nhu.

Chỉ có thể thừa dịp vào giờ phút này, khi cô đã ngủ say mà vụng trộm hôn cô.

Anh hôn cô, cảm thấy môi của cô giống như quả nho mình thích ăn khi còn bé, chỉ cần cắn một cái là nước ngọt mọng của quả nho tiết ra.

Anh nhớ lúc mình vừa mới nhập ngũ, rất ít khi liên lạc về nhà, những lúc ở một mình, chung quy sẽ nhớ đến vị ngon ngọt của trái nho khi còn bé mình thích ăn.

Trẻ con luôn rất tham ăn, với anh mà nói,mảnh vườn phía sau của nhà cũ của Nhà họ Âu, chính là nơi tốt đẹp nhất trên đời này.

thậm chí chỉ cần nhớ lại vườn nho đó khi gió nhẹ thổi qua, đáy lòng lại vô cùng xúc động.

Âu Minh Triết từ trong trí nhớ tỉnh hồn lại, Đàm Tiểu Ân cũng đã tỉnh ngủ rồi.

Lúc đầu cô còn cho là mình đang ăn đồ ăn,nhưng sau đó cảm thấy không đúng.

Giờ phút này, đôi mắt cô có chút mờ mịt nhìn Âu Minh Triết.

Cho dù ngày nào cũng đối mặt với gương mặt này của anh, nhưng đột nhiên mở mắt lại thấy anh gần sát, Đàm Tiểu Ân vẫn có cảm giác như bị điện giật.

Trong lòng mềm nhũn, liên tục nhìn Âu Minh Triết, cũng không đẩy anh ra.

Âu Minh Triết nhận ra cô đã mở mắt, thản nhiên hỏi một câu, “Tỉnh rồi à?”

“Mấy giờ rồi?” Đàm Tiểu Ân mang theo mấy phần lười biếng hỏi.

“Còn sớm.” Cô ngủ chưa tới một giờ.

Anh nói xong câu đó, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào môi của cô, bị anh hôn qua mà trở nên ẩm ướt, nhuận nhuận, đỏ hồng nhìn vô cùng câu dẫn.

Lại cộng thêm vào giờ phút này,ánh mắt của cô không phòng bị chút nào, làm cho thân thể của anh trong nháy mắt bốc hỏa hừng hực.

Đàm Tiểu Ân bị anh nhìn chằm chằm, cảm giác tai của mình đang nóng lên —— vào lúc này, anh nhìn cô như vậy, ngược lại so với hôn cô, càng làm cho cô cảm thấy lúng túng.

Đầu óc của cô bất chợt lại hiện lên hình ảnh nóng bỏng nào đó…

Thấy anh vẫn nhìn mình, bất động, Đàm Tiểu Ân hỏi: “anh có muốn tiếp tục nữa không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi