VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 465:

“Mình cũng rất thích truyện của An An, cậu có thể giới thiệu cho mình làm quen với An An được không?” Cô gái kia có chút hâm mộ nói.

Vũ Minh Hân vênh mặt: “An An không thích tiếp xúc với mấy người lạ đâu!”

Lúc trước nói chuyện với Đàm Tiểu Ân, cô ta có nài nỉ Đàm Tiểu Ân cho cô ta xem ảnh của cô,nhưng Đàm Tiểu Ân đều không để ý tới Vũ Minh Hân.

Cho nên, cô ta cảm thấy trên thực tế phải là một rất cao ngạo lạnh lùng.

Cô gái kia có chút tiếc nuối, “Vậy cậu nhớ phải giúp mình nói với cô ấy một tiếng, mình là fan cứng của An An đấy.”

“Được rồi.” Vũ Minh Hân bất đắt dĩ nói, còn giống như ban ơn cho đối phương vậy

Đàm Tiểu Ân nhìn thấy Vũ Minh Hân đắc ý, cảm thấy cô ta thật là quá vô sỉ.

Thấy càng ngày càng nổi tiếng trên mạng, cho nên, liền cố ý ở trường học “bắt quàng làm họ”, lấy đó để lôi kéo quan hệ với bạn học.

Giống như ban đầu cô ta mới vừa vào học cấp ba, liền tuyên bố nói cô ta quen biết Tiêu Kỳ Kỳ

Như vậy, liền có không ít người, bắt đầu kéo quan hệ với Vũ Minh Hân, mọi người cũng sẽ không nhớ rõ những chuyện xấu trước kia cô ta làm nữa.

Đàm Tiểu Ân tiến vào phòng học, nhìn thấy Vũ Minh Hân ngồi ở chỗ đó, mặt mày vô cùng vui vẻ.

gần đây đương nhiên cô ta rất vui vẻ rồi!

Lại bám được vào Đinh Cẩn còn không có Lâm Vi bám đuôi, cô ta có thể mỗi ngày suy nghĩ biện pháp xuất hiện ở bên cạnh Đinh Cẩn.

Hơn nữa Lâm Vi và Đàm Tiểu Ân cãi nhau, trong lòng cô ta không phải chỉ là đắc ý bình thường.

Đàm Tiểu Ân không vội tới chỗ ngồi của mình, cô đứng ở trước mặt Vũ Minh Hân.

Vũ Minh Hân ngẩng đầu lên, thấy là Đàm Tiểu Ân, chột dạ sửng sốt một chút, ngay sau đó cười nói: “Tiểu Ân, sao thế?”

“Tôi nghe nói, cô quen biết “Nhất Thế Trường An” phải không?” Đàm Tiểu Ân nhìn kẻ đang lấy danh nghĩa của mình đi lừa gạt khắp nơi ở trước mặt, quả thật là không biết nói cái gì cho phải.

Vũ Minh Hân mặt không đỏ tim không đập hùng hồn nói, “Đúng vậy! Mình và cô ấy quan hệ khá tốt, tuần trước còn đi ăn cơm chung đấy! Sao vậy, cậu cũng là fan của An An à?”

“Còn ăn cơm với nhau nữa cơ à?” Đàm Tiểu Ân cảm thấy buồn cười, sao mình lại không nhớ có loại chuyện này nhỉ?

Vũ Minh Hân kiêu ngạo nói: “Đúng vậy! Nếu cậu muốn gặp gặp An An thì cứ nói, mình có thể giúp cậu.”

Tạm thời cứ ban ân cho Đàm Tiểu Ân, đến lúc đó, liền nói không muốn gặp Đàm Tiểu Ân nữa là được.

Trong lòng Vũ Minh Hân thầm tán thưởng suy tính của cô ta.

Đàm Tiểu Ân nhìn Vũ Minh Hân, cảm thấy rất muốn cười to.

hiện tại cô coi như là hiểu được, tại sao khi nói chuyện với Vũ Minh Hân đều sẽ cho người ta một loại cảm giác tài trí hơn người rồi.

Bởi vì cô ta rất biết tạo quan hệ.

Chỉ cần là người có tiếng tăm một chút,thì đều có liên quan đến cô ta, dù sao người khác cũng sẽ không chạy tới phơi bày cô ta đang nói dối.

Có mấy nữ sinh nghe nói Vũ Minh Hân quen biết, một mặt bội phục vây quanh, hỏi Vũ Minh Hân về truyện này.

Vũ Minh Hân trả lời có bài có bản, Đàm Tiểu Ân nghe mà còn tin sái cổ.

Cô cũng không phơi bày Vũ Minh Hân, mà chỉ ngồi vào một bên.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi