VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 476:

Âu Châu Du hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc, không dám tin hỏi Đàm Tiểu Ân, “là em viết thật sao?”

Đàm Tiểu Ân gật đầu một cái, ” Vâng ạ, nhưng mà em viết chưa ra trò trống gì cả!”

Nhìn thấy Âu Châu Du dùng ánh mắt kinh ngạc như vậy nhìn mình, Đàm Tiểu Ân càng lúng túng.

Đang lúc này, Âu Minh Triết trở về.

Lý Sơn xách laptop sau lưng Âu Minh Triết, nhìn qua rất bình tĩnh.

Ngược lại, Âu Châu Du so với Âu Minh Triết còn kích động hơn “Minh Triết, em mau đến xem, đây là sách Tiểu Thu viết này! Giỏi chết đi được!”

Chị cũng từng gặp qua vài tác giả viết sách, nhưng, có 1 tác giả trong nhà mình thì là truyện chị không tưởng.

Hơn nữa người này, lại là vợ của Âu Minh Triết, suy nghĩ một chút thôi đã thấy hưng phấn.

“…” Âu Minh Triết nhìn sách trên bàn, rất bình tĩnh, phảng phất trong mắt anh, đây cũng chỉ là chuyện thường tình.

Đàm Tiểu Ân đang háo hức chờ khen, nhìn thấy anh như vậy, trong lòng có chút mất mát.

Thấy Âu Minh Triết một chút phản ứng cũng không có, Âu Châu Du không nhịn được nhổ nước bọt, “Tiểu Thu lợi hại như vậy, mà em không thèm nói gì, đúng là đồ đầu gỗ!”

Đàm Tiểu Ân nhìn Âu Minh Triết, ôn nhu nói: ” Anh ấy đi làm cả một ngày, khẳng định rất mệt mỏi, cứ để chồng em nghỉ một lúc đã ạ?”

Cô nghĩ, Âu Minh Triết đã sớm biết chuyện cô ra sách nên không kích động như mọi người cũng là bình thường.

Âu Minh Triết mở miệng nói: “Cũng hơi mệt thật.”

Đàm Tiểu Ân đi tới, giúp anh xách đồ, đưa anh lên phòng.

Sau khi vào phòng, cô đóng cửa lại, đặt cặp xuống, giúp anh cởi áo khoác ra.

Mới vừa đưa tay cởi âu phục, Âu Minh Triết lại níu tay cô lại.

Đàm Tiểu Ân ngẩn ra, nhìn ngón tay thon dài của anh, hỏi”Sao thế?”

Đột nhiên anh làm như thế này… Làm cho cô có chút khó hiểu.

Âu Minh Triết không giải thích, một tay kéo cô vào trong ngực, bá đạo vô cùng.

“Ông xã.”

Âu Minh Triết dùng ngón tay nhẹ nhàng nâng cằm của cô, ngữ khí lãnh đạm thờ ơ, nhưng nếu chú ý nghe, lại mang theo mấy phần chọc ghẹo, “Gọi lại lần nữa.”

“Ông xã.” Bây giờ đang ở trong lòng anh, đương nhiên là anh nói cái gì thì chính là cái đó, Đàm Tiểu Ân chỉ có thể thuận theo anh.

Cô mới vừa gọi xong, còn chưa kịp định thần, một nụ hôn nóng bỏng cuồng nhiệt đã bá đạo chặn môi của cô lại…

Đàm Tiểu Ân căn bản không nghĩ tới sẽ đột nhiên bị hôn như vậy, bởi vì mới vừa rồi anh vẫn còn tỏ ra cao lãnh bất cần.

Cô bị Âu Minh Triết ôm vào trong ngực, có chút khẩn trương, tay nắm chặt vào áo anh.

Người đàn ông này, ngay cả lúc cưỡng hôn, cũng làm cho người ta không thể cự tuyệt.

Hôn xong rồi, Âu Minh Triết ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Đàm Tiểu Ân.

Đàm Tiểu Ân bị nhìn chằm chằm có chút lúng túng, đỏ mặt, thở hổn hển: “Tại sao nhìn em như vậy?”

Ánh mắt của Âu Minh Triết ôn nhu giống như nước biển mùa hè, làm cho người ta không nhịn được đắm chìm trong đó, “Vợ của anh giỏi lắm.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi