VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 553:

Đương nhiên, cô cũng không muốn có dính líu quan hệ gì với hắn nữa.

“Ngày hôm qua sao rồi?” Đinh Cẩn hỏi: “Cậu tôi chắc không để ý đến mợ nữa rồi phải không?”

“Đương nhiên không phải.” Nhớ tới chuyện hôm qua của mình và Âu Minh Triết, Đàm Tiểu Ân kiêu ngạo nói: “Trong lòng anh ấy chỉ có tôi, làm sao có thể không quan tâm tới tôi?”

“Cắt.” Đinh Cẩn rất khinh thường cười một tiếng.

Đàm Tiểu Ân bị thái độ khinh miệt này làm cho có chút không thoải mái, “Làm sao, cậu không tin à? Cậu có tin lúc về tôi bảo chồng tôi đánh cho cậu một trận không.”

“…” nghe Đàm Tiểu Ân nói xong, Đinh Cẩn nhớ tới lúc trước bị Đàm Tiểu Ân chỉnh như thế nào, biết cậu mình che chở cô vợ này như thế nào.

Hắn chút nghiêm túc hỏi một câu: “Em định cả đời ở bên cạnh cậu tôi rồi sao?”

Đàm Tiểu Ân cảm thấy những lời này của hắn rất kỳ quái,lạnh giọng “Tôi hiện tại là mợ cậu, mong cậu chú ý vai vế của chúng ta. Vả lại chuyện của tôi thì có quan hệ gì với cậu chứ? Hơn nữa… Bây giờ cậu nói như thế là có ý gì? Chẳng nhẽ cậu hy vọng tôi với chồng tôi ly dị sao?”

Đinh Cẩn nhìn Đàm Tiểu Ân, phát hiện hình như cô đã thích ứng với thân phận mợ của hắn mất rồi.

Nhưng hắn lại cảm thấy không cam lòng,chua xót nói tiếp “Nếu như ban đầu cậu không xảy ra chuyện, Dương Nhạc Linh không bỏ đi, cậu tôi sẽ không cưới em, em hiểu không?”

“Tôi không biết cậu đang nói gì.” Mặc dù những gì hắn nói là sự thật, nhưng Đàm Tiểu Ân không muốn nghe.Cô quay bước muốn rời đi.

Đinh Cẩn dừng bước,gọi với theo “Đàm Tiểu Ân.”

Ngữ khí của hắn vô cùng nghiêm túc.

Tải app truyệnhola nhé! Đàm Tiểu Ân quay bước, “Còn chuyện gì nữa?”

“Tôi phát hiện tôi còn yêu em, còn rất yêu em, em có biết không hả? ” Đinh Cẩn đột nhiên nói nói như vậy làm Đàm Tiểu Ân đứng hình, còn chưa kịp nói gì đã nghe hắn nói tiếp,

“Còn nữa… Tôi và Lâm Vi không hề có gì hết,tất cả chỉ là hiểu lầm. Từ trước đến giờ tôi chỉ yêu một mình em, chưa bao giờ thay đổi!”

Hắn đột nhiên tỏ tình và giải thích với cô, làm cho sắc mặt của Đàm Tiểu Ân phảng phất như kiểu vừa bị sét đánh giữa trời quang.

Một thời gian dài như vậy rồi, Đinh Cẩn đã lâu lắm rồi không nhắc lại chuyện lúc trước.

Đàm Tiểu Ân tỏ ra không vui nói: “Cậu làm gì vậy? Uống nhầm thuốc à?”

“Thật ra tôi đã sớm biết, em và cậu tôi kết hôn, chẳng qua chỉ là một giao dịch. Em là vì học phí mới lấy cậu ấy, mà cậu anh anh lúc ấy cũng chỉ cần một cô dâu lấp đầy khoảng trống.”

Chuyện này, Đinh Cẩn đã giấu ở trong lòng rất lâu.

Sở dĩ không nói ra, là bởi vì nghĩ đến tình hình sức khỏe của Âu Minh Triết.

Âu Minh Triết rất tốt đối với hắn, lại là cậu ruột, nếu lúc đó mà còn cướp Đàm Tiểu Ân thì làm sao hắn còn xứng làm con người?

Nhưng mà bây giờ không giống như vậy nữa rồi, Âu Minh Triết đã bình phục, chuyện này làm cho Đinh Cẩn lại thấy được hy vọng.

Đàm Tiểu Ân sửng sốt, không nghĩ tới bí mật này lại bị Đinh Cẩn biết được.

Cô nhìn hắn, “Ai nói với cậu cái này?”

“Chính tai tôi nghe thấy bọn họ nói.” Đinh Cẩn nhìn cô, ánh mắt vừa mong đợi lại ôn nhu, “Tiểu Ân, quay lại với tôi có được không?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi