VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU

Chương 557:

Lúc cô ta đang thao thao bất tuyệt, Đàm Tiểu Ân đã đứng lên.

Thấy Dương Nhạc Linh còn đắm chìm trong ảo tưởng tốt đẹp của mình, Đàm Tiểu Ân dứt khoát lấy chai nước từ trong ba lô ra, mở nắp, trực tiếp dội từ đỉnh đầu của bà cô Dương Nhạc Linh xuống.

Dương Nhạc Linh hôm nay cố ý ăn mặc thật đẹp, muốn để cho Đàm Tiểu Ân ý thức được chênh lệch, thấy khó mà lui

Bị Đàm Tiểu Ân dội cho một chai nước ướt như chuột lột, cô ta không thể nào ngờ tới.

Mấy người đứng gần đó thấy một màn như vậy, đều dừng lại, toàn bộ nhìn về phía Đàm Tiểu Ân.

Trời ạ!

Đàm Tiểu Ân bị điên rồi sao?

Ở trước mặt mọi người, mà lại dám hắt nước ướt hết Dương Nhạc Linh!

Một chai nước này làm Dương Nhạc Linh cấm khẩu.

Nước chảy từ trên đầu Dương Nhạc Linh xuống, cô ta nhìn Đàm Tiểu Ân, ánh mắt khó tin.

Cô ta đẹp như vậy! Lại tỏ ra vô cùng thiện với Đàm Tiểu Ân cơ mà!

Cô ta luôn tự cho bản thân mình thanh cao, coi như muốn trở lại bên cạnh Âu Minh Triết, cũng là quang minh mà trở lại.

Cô ta đối với khuôn mặt xinh đẹp của mình cảm thấy vô cùng kiêu ngạo, làm sao cũng không nghĩ tới, Đàm Tiểu Ân lại cho cô ta tắm cả bằng một chai nước

Thật là không nói đạo lý, đồ không biết điều!

Đàm Tiểu Ân bóp bẹp chai nước khoáng, động tác dứt khoát ném chai nước vào một thùng rác.

Cô nhìn Dương Nhạc Linh, tỏ ra vô tội nói: “Xin lỗi, tôi không kiềm chế được. Nhưng cũng tại cô Dương đây nói nghe quá đáng quá làm tôi không khống chế được tay của mình. Nhưng mà cô Dương tốt bụng như vậy, chắc sẽ không so đo với tôi đâu đúng không?”

Mặc dù đang nói xin lỗi, nhưng biểu cảm của Đàm Tiểu Ân lúc này chẳng có ý gì là đang nói xin lỗi.

Thuần túy chỉ là vì bịt miệng của Dương Nhạc Linh.

Đàm Tiểu Ân đã nói như vậy, liền cơ hội để cho Dương Nhạc Linh phản bác cũng không có.

Dù sao, Dương Nhạc Linh luôn giữ hình tượng hoàn mỹ.

Mà người phụ nữ hoàn mỹ trước hết phải có lòng bao dung!

Nếu như lúc này to tiếng với Đàm Tiểu Ân, thì đồng nghĩa với việc đánh mất hình tượng nữ thần thật vất vả mới tạo dựng được.

Cô ta nhìn Đàm Tiểu Ân, không nói gì, mấy người kia đi tới, nhìn Dương Nhạc Linh ái ngại, “Cô Dương, cô không sao chứ?”

Sau đó nhìn sang Đàm Tiểu Ân, “Đàm Tiểu Ân, sao cậu có thể làm như vậy?”

Trời ạ!

Đàm Tiểu Ân là ma quỷ sao?

Thậm chí ngay cả cô Dương tốt như vậy, hiền lành như vậy mà cũng muốn bắt nạt.

Mọi người đều cảm thấy Đàm Tiểu Ân bị điên rồi.

Đàm Tiểu Ân cũng không thèm giải thích, trực tiếp đeo ba lô đi ra khỏi cửa.

Tin tức này rất nhanh truyền tới trên confession của trường, tất cả mọi người đều biết tin tức này, trực tiếp coi Đàm Tiểu Ân thành ma quỷ, đều lao vào ném đá cô.

Lúc Tả Dục tìm thấy Đàm Tiểu Ân, phát hiện cô đang ở thư viện tìm sách, vì cuốn sách ở trên cao nên làm sao cũng không lấy xuống được.

Tả Dục đi tới, giúp cô lấy sách xuống.

Đàm Tiểu Ân nhìn cậu ta,ngạc nhiên hỏi”Sao cậu lại tới đây?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi