VỢ NHỎ YÊU NGHIỆT CỦA ÂU THIẾU



Lướt lên đọc đoạn văn bản lần nữa, phút chốc vui sướng trong lòng trên đà giảm kịch liệt, chuyển về con số âm...!
Cái gì mà nghèo kiết xác? Cái gì mà luôn bị bắt nạt?! Sao hẳn cứ có cảm giác nhân vật nam mà Đàm Tiểu Ân miêu tả đang dựa theo hình mẫu của hắn trong suy nghĩ của cô vậy nhỉ? Đã vậy còn có dòng cuối...!Dành ăn với cầu gia của quan lại, đừng nói với hắn rằng "cẩu gia" này là mấy con chó đấy nha?
Nhìn lên góc trên màn hình, xuất hiện dòng chữ "Mẩu chuyện nhỏ của nhàn thế", hắn lập tức mở một trang khác, theo cái tên kia mà tìm hiểu.

Ngay tức thì, lượt tìm kiếm nhiều nhất đã hiện ngay dòng đầu tiên.

Bộ truyện này đã có hơn 15 chương, còn vô cùng ăn khách.

Tiện tay, Âu Minh Triết lướt một vòng xuống bình luận xem thử.

Nhìn qua có thể thấy lượng fan của vợ nhỏ hình như cũng không ít.

@Cơm nắm: Windwoll ra tác phẩm mới, quả tuyệt vời.

@Tiểu hoà thượng: Nam chính lần này thật khổ nha.


Windwoll, có phải chị đang đổ toàn bộ nghiệp của anh Zack trong "Lưỡi kiếm Vương Triều" lên đầu tiểu Minh nhà em hay không vậy?
Phía dưới có đánh dấu đã trả lời của @Windwoll: Tiểu Minh là của chị, không được gọi là "nhà em" rõ chưa?
Đọc đến đoạn này, không biết vì lí do gì mà tức giận trong người của Âu Minh Triết vơi đi hơn nửa.

Phía dưới còn rất nhiều bình luận nữa, chủ yếu là kêu gào ra chương mới, hắn cũng không buồn quan tâm là mấy.

Chỉ duy nhất có một tài khoản tên là @Vì sao của Windwoll là khiến hắn bận tâm.

Những bình luận của cái tên này thể hiện một chuyện rằng, dường như rất thân với Tiểu Ân của hắn.

Những bình luận kia không đòi chương mới, không nói về nhân vật trong truyện...!Đúng hơn chính là đang thả thính cô nhóc nhà hắn.

Vậy mà mỗi lời bình luận của tên này đăng lên là cư nhiên nhận được bão like?
Vì sao của Windwoll: Đêm rồi mà sao lại thấy nắng ở trong tim nhỉ? Có phải cô gái nhỏ đêm nay biết tôi nhớ nàng nên cố tình thức khuya để cùng tâm sự hay không?
Dưới đó còn vài bình luận thả thính tương tự như vậy, Đàm Tiểu Ân vậy mà tích cực trả lời, càng khiến cho dân tình rầm rộ.

Âu Minh Triết không có vốn từ nào có thể diễn tả được trong lòng hiện tại là tư vị gì.

Khuôn mặt hằn lúc này thật giống như bị vợ cầm một chiếc sừng thật to vậy, đến cả nằm đấm trên tay cũng run theo dòng cảm xúc đang cuộn trào.

Đem đoạn cảm xúc bực bội này trở về phòng, đến cả tài liệu của Chu Việt cũng không thèm xem nữa.

Nhìn thấy tiểu nhân nhi vẫn còn ngủ rất ngon ở trên giường, đôi lúc còn chép miệng nói mở gì đó trông rất vui vẻ.

Trong đầu của Âu Minh Triết loé lên suy nghĩ.

Có phải cô lúc này đang mơ cùng tên chưa biết mặt kia cùng nhau nhắn tin trò chuyện nên mới vui như vậy không?
Đôi mắt màu hổ phách trong đêm tối trở nên lạnh lẽo, hắn dùng ánh nhìn sắc hơn cả lưỡi dao cứ thế một đường nhìn chằm chằm vào Đàm Tiểu Ân.

Đến cả trong mơ mà cô cũng cảm thấy được xung quanh có chuyện không tốt cùng với cảm giác lạnh sống lưng khiến cho ấn đường của cô phút chốc nhíu chặt.


Âu Minh Triết tiến đến đầu giường, cơ thể đúng có hơi mệt mỏi, nhưng lại không tài nào ngủ được.

Tất cả đều tại cô vợ nhỏ đang ngủ say gần chết kia, hại hẳn không biết làm cách nào để tiêu tan cơn tức giận.

Ai mà ngờ được, giây sau nữ nhân đang đưa lưng về phía hắn đột nhiên trở mình, nhào vào lòng của hắn ôm chặt.

Đàm Tiểu Ân không hề biết được cảm giác của Âu Minh Triết lúc bấy giờ, chỉ là trong cơ mơ ngủ cô cảm nhận được có luồng nhiệt ấm áp từ phía sau lưng.

Cô muốn quay người lại ôm lấy sự ấm áp đó, cốt yếu là xoá đi sự lạnh lẽo đang quấn lấy thân.

Trong một tích tắc nào đó, não bộ của Âu Minh Triết như được con tim mách bảo cách thức.

Hắn cúi đầu xuống một chút, ngậm lấy đôi môi đang hé ra của cô, từng chút từng chút một cuộn lấy dư vị ngọt ngào trong khoang miệng, khiến cho Tiểu Ân đôi lông mày của Tiểu Ân càng cau lại.

Từ miệng truyền ra tiếng kháng nghị không thành lời.

"U...!Um..."
Theo phản xạ tự nhiên, Đàm Tiểu Ân cứ thế cong đầu gối lên, chuẩn bị đạp cải vật thể lạ làm gián đoạn giấc ngủ của cô.

Không ngờ đến là, vật thể lạ kia còn thông minh hơn cô tưởng, ngay tức khắc đã giữ chặt bàn chân không nghe lời của cô, đè xuống giường.


Âu Minh Triết lần này hôn, lại giống là gặm, là cắn hơn, chẳng mấy chốc, đôi môi hồng xinh đẹp đã bị hắn hôn cho sưng lên.

Đến khi cảm nhận cô không thể thở được mới buông ra.
Trong thâm tâm cảm thán cách thức xả giận này vô cùng hiệu quả, chẳng mấy chốc hắn đã cảm thấy tốt hơn rất nhiều.

Chỉ tội cho cô gái nhỏ không hiểu chuyện gì, bị hôn đến môi sưng tấy.

Tuy sáng mai dậy vết sưng đó đã giảm nhiều, song vẫn nhìn thấy vết đỏ, ấn vào có cảm giác hơi tê.

Nhìn trong gương "vết thương" đột nhiên xuất hiện trên môi của mình, đến cả chuyện vì sao bản thân vì sao lại ngủ ở trên giường cũng quên mất.

Lập tức chạy xuống dưới nhà, nơi mà Âu Minh Triết đang ngồi chờ sẵn, tay hắn đang cầm một cốc sữa đậu nành ấm, thức uống đáng ghét mà Đàm Tiểu Ân bắt hẳn uống vào mỗi sáng thay cho cà phê.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi