VỢ ƠI, VỀ NHÀ NÀO!

Mấy ngày nay Lục Tiêu Bá cứ bám lấy cô dai như đỉa đói, đến nỗi không cho cô đi làm. Anh nói chuyện công ty không đến lượt cô phải quan tâm, ra ngoài bây giờ rất nguy hiểm, anh không muốn cô đi đâu cả, chỉ cần bên anh là được. Đương nhiên cô không hài lòng, việc công việc tư không thể lẫn lộn, huống chi cô thấy bên cạnh hắn ta mới là nguy hiểm! Tên ba hoa háo sắc này một lòng một dạ theo đuổi cô đã mấy tháng, theo dõi từng nhất chỉ nhất động của cô không xót hành động nào, nhưng cũng cưng chiều cô hết xảy.

"Lục Tiêu Bá, bao giờ anh mới thả tôi ra?". Cô chống cằm chán nản nhìn anh.

"Chừng nào em thành bà lão. Phải sinh cho anh một vài đứa con, cùng nhau chứng kiến chúng trưởng thành, sinh con đẻ cái, anh mới yên tâm để em đi." Anh nói thật lòng không cần suy nghĩ, đôi mắt si tình nhìn cô không chớp.

"Não anh có vấn đề hả?"

"Có vấn đề mới yêu em!". Cô cứng họng nhìn anh, câu trả lời của anh không hề giả tạo.

Cô thật sự không cãi lại được với anh, trước kia đi học cô luôn đứng đầu điểm văn toàn lớp từ dưới lên trên, nói chi đến biện hộ với tên tài sắc song toàn như anh ta. Anh nhìn cô phùng má cáu gắt, đưa tay nựng chút rồi nói "Đến khi nào em yêu anh, anh sẽ để em đi."

"Nếu tôi yêu anh thì tôi đi làm gì nữa hả! Vô liêm sỉ!"

"Được được. Nói anh sao cũng được! Em chỉ cần làm nghĩa vụ của em, ở nhà cùng anh hưởng thụ, em sinh ra không phải để vác thân ra ngoài kiếm tiền!"

"Tôi không được ra ngoài? Vậy anh sẽ cho tôi tiền à?"

"Dù sao anh cũng nhiều tiền quá, cần người tiêu hộ." Anh cười ngây thơ nhìn cô, khiến cô muốn gặm đầu anh thành trăm mảnh. Tên này đúng là não úng nước. Lại dám nhận mình lắm tiền, xem hắn nhiều tiền đến đâu!

"Vậy cho tôi tiền, tôi muốn đi shopping." Cô gật đầu thỏa mãn, khuôn mặt đắc ý cười nham hiểm. Anh bật cười, rút trong người ra tấm thẻ vàng đưa cho cô.

"Sài nhiều tiền một chút, thẻ anh còn rất nhiều!"

Cô mắt chữ A mồm chữ O chăm chăm vào chiếc thẻ nhỏ trong tay, đây không phải là thẻ vàng giới hạn không đáy mà mọi người hay nhắc tới đó chứ? Hắn thật sự có nó sao? Tô Hiểu Du ơi Tô Hiểu Du, sao lại khinh thường anh ta như vậy!

"Hừm!" Cô quay ngoắt sang một bên, không thể lượng thứ.

"Ngoan, anh dặn vài người đi hộ tống em đi. Anh còn công việc, tối anh sẽ về!" Trước khi anh rời đi còn hôn nhẹ lên chán cô một cái, cô nóng hết mặt nhưng không phản kháng khiến tim anh có dấu hiệu vui mừng.

Cả một buổi chiều cô loanh quanh mấy khu mua sắm, đằng sau hai tên vệ sĩ to lớn xách hơn chục túi lớn túi nhỏ khó khăn đi theo sau cô, cùng với loạt ánh mắt ngưỡng mộ từ trên xuống dưới, hơi ngại nhưng cô thấy rất oai phong! Khi đi tâm trạng phấn khởi vô cùng, không ngờ có một ngày cô lại đổi đời trở thành một cô tiểu thư quyền quý như bây giờ.

Chợt ánh mắt cô chăm chú vào một tiệm đồ ngủ nữ sexy dữ dội, từng lớp vải, lớp ren đan xen nhau tạo nên những đừng nét cực gợi cảm trên người con ma nơ canh, trong đầu cô lóe lên một ý tưởng, phi tới xung kích với tốc độ chóng mặt.

"Chị à, lấy cho tôi vài mẫu ngủ sexy nhất nhé!"

"Tiểu thư muốn lấy loại sexy kiểu mạnh bạo, hay muốn lấy loại sexy yếu đuối đằm thắm?" Cô gái bán hàng rất nhiệt tình, giới thiệu cho cô từng loại phù hợp với khách hàng.

"À..Tôi cũng không hiểu về vấn đề này cho lắm, cứ lấy cho tôi tất cả các mẫu đang thịnh hành nhé." Thanh toán xong số đồ, cô cười một mình xấu xa khiến hai người theo sau dựng hết tóc gáy.

Trong văn phòng các thông báo thẻ tín dụng ngân hàng liên tục vang lên, cô không biết rằng bất kể thứ gì cô mua bằng thẻ của anh đều được thông báo đến điện thoại anh ngay sau khi thanh toán. Anh thấy bất ngờ với vài món đồ cuối, cười gian mãnh, tất cả mọi người trong cuộc họp quản trị cứng miệng ngơ ngác nhìn anh như những tên ngốc, anh hãm giọng vài tiếng sau đó lại tiếp tục công việc của mình, trong lòng điên đảo muốn về gặp cô, không biết nha đầu này lại có ý đồ gì đây?

Trở về nhà đã là mười hai giờ đêm, hôm nay anh bận tâm nhiều đến công việc, thời gian rảnh rỗi không có nhiều, chắc chắn nha đầu kia đã đi ngủ rồi. Anh mở nhẹ cánh cửa phòng, cô nằm đắp chăn trên giường, đầu giường là hai ly rượu chống không, bên cạnh là chai rượu vang chưa được bật nắp. Anh thở dài nới lỏng cổ áo sau đó vào phòng tắm.

Tiếng nước từ vòi sen chảy xuống róc rách, cơ thể anh cuồn cuộn rắn chắc, dưới bụng những múi cơ theo nhịp thở mà nhấp nhô lên xuống, dòng nước lăn qua hàng mi dài của anh chảy xuống chiếc mũi thon thả cao vút, làn da mịn bóng như con gái, anh xoa người tạo bọt nhẹ nhàng. Bên ngoài cánh cửa tiếng nước chảy trong phòng tắm đã làm cô thức giấc. Cô khẽ ngồi dậy dụi dụi mắt, nhìn về phía cảnh cửa kia. Hôm nay anh về muộn vậy chắc chắn công việc rất nhiều, rất mệt mỏi, cô không muốn làm phiền anh, nhưng thâm tâm cứ muốn thử thách anh, cuối cùng cô quyết định lật chiếc chăn ra, để lộ chiếc váy ngủ ren đen nóng bỏng ngắn cũn cỡn. Cô giả vờ nằm tư thế gợi tình nhất đợi anh ra ngoài.

Năm phút sau anh ra ngoài, trên cơ thể chỉ quấn duy nhất chiếc khăn tắm trắng muốt, nhìn về phía trước khẽ rung động, mặt nóng lên dần dần. Cô gái nhỏ này chắc phải khổ tâm muốn hành hạ anh lắm, còn mặc sẵn đồ ngủ ren gợi tình anh như vậy, chỉ trách không đợi được đến lúc anh về đã lăn ra ngủ ngon như vậy rồi!

Anh ngồi xuống bên cạnh, vuốt mái tóc cô sau đó cúi xuống hôn nhẹ nhàng lên trán cô, trên mỗi vẫn là nụ cười dịu dàng ấy, anh kéo vạt váy cô xuống, chiếc váy này quá ngắn, sợ không kéo xuống anh ngắm thêm sẽ nổi máu làm cầm thú ngay mất. Cô nhắm nghiền đôi mắt, hồi hộp đợi xem hành động tiếp theo của anh, nếu anh là kẻ háo sắc như cô nghĩ, chắc chắn không bỏ qua cơ hội này. Nào ngờ anh lại đắp chăn lên cho cô, mở cánh tủ tìm mặc quần áo ngủ, cô lim dim mắt nhìn anh từ xa, cơ thể cao ráo chuyển động rất linh hoạt, anh không manh động khi thấy cô gợi tình nồng nhiệt như vậy, mèo mà chê mỡ sao? Cô rung động mạnh mẽ nơi lồng ngực, đợi đến khi bình tĩnh lại anh đã nằm ôm cô trong lòng, hàng mi đã buông lỏng xuống, anh đã đi sâu vào giấc ngủ, nhìn anh có nét mệt mỏi, nhưng khi ôm cô lại không giấu được hạnh phúc, cô khẽ cười vùi đầu vào lồng ngực anh nhắm mắt.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi