VÔ TẬN ĐAN ĐIỀN

Thứ mười bảy tầng có rất nhiều sinh diệt chi thủy được xưng một trong bốn tử vong chi thủy của hỗn độn hải dương, thứ này có hiệu quả ăn mòn lớn ới cường giả tông chủ, nó lại không thể làm gì được hắn.

Sau khi đột phá bốn tầng liên tục, hắn đi thẳng tới tầng cao nhất của Lưu Ly Tháp.

Lọt vào mắt hắn là khu vực trống trải, những tầng trước có vật phẩm và khảo hạch tương ứng, tầng này không có gì, dường như là gian phòng trống.

Chẳng lẽ tầng thứ mười tám còn có khảo hạch?

Không nên ah!

Không phải nói xông qua tầng mười tám mới có thể đạt được tán thành sao? Không có khả năng đây là tầng mười bảy thôi.

Thời điểm khó hiểu đi chung quanh một vòng, đang định vận chuyển thiên nhãn, nhìn xem có trận pháp che giấu hay không, sau khi nhìn thấy vách tường chung quanh màu hồng phấn, hương khí nhàn nhạt xông vào trong mũi.

Hương khí làm khí huyết người ta dị động, trong nội tâm không tự chủ sinh ra xúc động nguyên thủy.

Hô!

Một bóng người đột ngột xuất hiện, là nữ nhân, nữ nhân phi thường xinh đẹp, nàng mặc quần áo đỏ nhạt, quần áo đơn bạc, đùi ngọc thon dài như ẩn như hiện, da thịt trắng tuyết mang theo màu hồng, có vách tường hồng phấn phụ trợ càng xinh đẹp mê người.

- Là ngươi?

- Là ngươi?

Nhìn rõ bộ dạng của người này, Nhiếp Vân sững sờ, dường như đối phương cực kỳ khiếp sợ và đứng nguyên tại chỗ.

Nhiếp Vân nhận ra đối phương chính là nữ tử anh khí bừng bừng ra mặt cho nữ hài tặng khăn tay ở tháp lâm, đối phương còn nhận ra gia hỏa này chính là kẻ vô lễ lúc trước.

- Hừ!

Nếu như nói trước kia Nguyệt Vũ còn có mâu thuẫn khi hấp thu tiềm lực của đối phương, nhìn thấy người nọ chính là người này thì xem thường.

Gia hỏa này không lễ phép như thế, hơn nữa còn tổn thương nữ hài ngưỡng mộ mình tại sao có thể là người tốt?

Tiếng hừ nhẹ vang vọng căn phòng nhưng đâm vào linh hồn làm người ta phát run.

- Mị công?

Nghe âm thanh này, ánh mắt Nhiếp Vân ngưng trọng.

Trong tiếng hừ lạnh mang theo vô thượng mị công và đầu độc tinh thần, thậm chí định lực như hắn cũng sinh ra sơ hở, đủ thấy đáng sợ cỡ nào.

Xem ra nữ hài trước mặt không đơn giản.

Ầm ầm ầm!

Vào lúc đang tập trung tinh thần, nữ hài trước mặt chậm rãi đi tới, quần áo đơn bạc trên người chậm rãi rơi xuống và lộ ra da thịt bóng loáng màu ngà sữa, đôi chân đẹp thon dài cho thấy co dãn kinh người, nàng chậm rãi tới gần hắn.

Vù vù vù!

Chỉ trong nháy mắt Nhiếp Vân cảm thấy lỗ chân lông toàn thân như bị người ta rót đầy, ngay sau đó cảm giác khó nói thành lời xuất hiện trong nội tâm.

- Hỏng bét, hương khí này có vấn đề.

Tinh thần ngưng tụ, Nhiếp Vân cau mày suy nghĩ.

Hắn có thiên phú kịch độc, có thể chống cự tất cả độc dược nhưng hương khí là thứ có hiệu quả thôi tình, không thuộc về phạm trù độc dược, một mình thi triển không có bất cứ vấn đề gì, phối hợp mị công của đối phương, uy lực sẽ gia tăng gấp đôi, mặc dù là hắn cũng không chịu được.

Xì xì xì xì...

Bóng dáng xuất hiện trơớc mặt, hai nữ tử trần như nhộng đứng trước mặt hắn, thân thể lắc lư và dán chặt vào trước ngực cùng sau lưng, eo nhỏ mềm mại như rắn đang dính sát vào người.

Tuy hai thân ảnh này là hư ảo nhưng làn da bóng loáng, thậm chí trên người còn có nhiệt độ, mỗi một sợi tóc đều rõ ràng, hoàn toàn không khác gì người thật, mặc dù Nhiếp Vân có thiên nhãn cũng không sơ hở chút nào.

- Hỏng bét, đây là mị công gì? Tại sao lợi hại như thế?

Toàn thân như bị giam cầm, thân thể hắn cứng ngắc.

Mị công của đối phương thật đáng sợ, định lực của Nhiếp Vân như bị xé rách.

- Còn do dự cái gì? Đây là nơi ngươi tùy tâm sở dục...

Giọng nói bay bổng du dương vang lên bên tai, hắn cảm thấy hoa mắt, dathijt bóng loáng như tơ lụa của Nguyệt Vũ đã hiện ra trước mặt hắn, bộ ngực no tròn, hai hạt đậu màu hồng phấn mê người, đôi chân thon dài ẩn giấu sơn cốc âm u... Hắn nhìn rõ không sót thứ gì.

Nguyệt Vũ đi tới, vòng eo nhỏ nhắc mềm mại như rắn, nhất cử nhất động mang theo mị lực đặc biệt, dường như mỗi cái cau mày cũng sinh ra hấp dẫn trí mạng với nam nhân.

Hô!

Dáng người xinh đẹp đi tới trước mặt, bàn tay như ngọc trắng nâng lên vuốt ve ngực Nhiếp Vân, nàng dán sát vào ngực Nhiếp Vân, mỗi hành động như câu dẫn mị lực nguyên thủy nhất của con người, làm cho người ta si mê và điên cuồng.

- Còn không động sao? Đồ ăn đưa tới miệng mà không ăn, ta sẽ đi đấy...

Kề sát người Nhiếp Vân và nỉ non vào tai hắn, mái tóc đen nhánh bay bay khuấy động lỗ tai Nhiếp Vân, làm cho nội tâm hắn ngứa ngáy.

Thân thể mềm mại khẽ động, Nguyệt Vũ dịu dàng đi thẳng về phía trước, dường như muốn rời đi, vòng eo vặn vẹo như thần nữ nhảy múa.

- Không nên đi!

Ánh mắt Nhiếp Vân mê ly, hắn đi về phía trước sau đó đưa tay lên, nữ hài thuận thế đổ vào trong ngực hắn.

Bàn tay chạm vào da thịt bóng loáng mê người, cảm xúc khó nói nên lời, dường như Nhiếp Vân bị mê hoặc và triệt để ngây ngốc, dường như muốn ôm nữ hài vào trong ngực và chà đạp.

- Hừ, quả nhiên không khác gì nam nhân khác, đều là sắc lang, hôm nay có chết cũng đừng trách ta.

Nhìn thấy bộ dạng thiếu niên trước mặt, trong mắt Nguyệt Vũ mang theo lãnh ý, sát cơ sôi trào.

Vốn tưởng rằng người này xông tới tầng mười tám chính là anh hùng, sẽ chống cự mị hoặc, không thể ngờ không khác gì người bình thường khác, nhìn thấy sắc đẹp thì quên chính mình, loại người này chết chưa hết tội!

Ánh mắt lạnh lùng, Nguyệt Vũ cũng không động thủ, bàn tay vuốt ve lồng ngực Nhiếp Vân, nàng muốn cuốn lấy hắn và nâng bờ môi đỏ mọng, thổ khí như lan, bộ dạng mặc ngươi hái, cầu quân thương tiếc.

- Tầng thứ mười tám? Hỏng bét!

Nguyệt Vũ đang vận chuyển Dục Thân Viêm Viêm Công tới cực hạn, thân thể bắt đầu đỏ hồng, lúc này tháp chủ đứng ở tầng mười chín nhìn tiểu tháp rơi xuống đất, đồng tử của nàng thu nhỏ lại.

Hô!

Khẽ vẫy tay một cái nâng tiểu tháp lên, tinh thần khẽ động, một đạo ý niệm dùng nàng làm trung tâm và lan ra bên ngoài.

Lúc này đối phương nhẹ nhõm xông vào tầng mười tám làm nàng nhớ tới chuyện lần trước, chẳng biết tại sao nội tâm sinh ra cảm giác không tốt.

Sưu sưu sưu sưu!

Ý niệm vừa ngừng, lúc này mấy trưởng lão bay trở lại trong phòng.

- Tìm chúng ta gấp gáp như thế, phát sinh chuyện gì?

Mị Cơ vừa xuất hiện liền cau mày, ngữ khí hơi khó chịu.

- Đúng vậy, tháp chủ, ta đang chấp hành nhiệm vụ ngươi bàn giao, vẫn chưa xong đâu vào đâu, lại phát sinh cái gì làm ngươi gấp gáp như thế.

Như Hương trưởng lão cũng đi tới.

Bình luận


T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Việc này thì đơn giản thôi nhưng phức tạp là ai hãm cm

C
Cường Nguyễn
26-03-2023

nếu với kiếp chước nhắc đi nhắc lại hơi nhiều chuyện nhai nhẳng hơn đàn bà

N
Nhật Dang
26-03-2023

Kịch bản này lập lại truyện nhiêu quán

T
tien nguyen
26-03-2023

Cấp bậc tu luyện kiu j vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Cm phải cố gắng dc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đâm pát chết toi

H
Huy Trần
26-03-2023

Kiếp trước phế vật mà lấy công pháp ở đâu z

D
Dũng Tiêu
26-03-2023

Cấp bật thế nào vậy

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Tiết độc

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Thế thù giết cha hả

T
Thập Toàn Lý
26-03-2023

Đệt nhiều tiền tỷ thế

L
Lệ Đỗ
26-03-2023

Cho xin cấp bậc tu hành xem nào

L
linh xe om
26-03-2023

Xin cấp bậc tu luyện

Q
Quy Ban
26-03-2023

Vk NHÍU k ad

Đức Phú
26-03-2023

Cốt truyện thể loại máu chó

S
Senshi ST
26-03-2023

Nếu nói truyện hay mà cuốn nhất là kiếm động cửu thiên p1 vs p2 ( thần đạo đan tôn )

C
Cố Nhân
26-03-2023

Có truyện nào tương tự như võ luyện đỉnh phong, pntt ,tinh thần biến ko mn? ( kiểu như phi thăng thế giới rộng lớn ấy)

T
Tín Triệu
26-03-2023

có bộ nào main vượt cấp đnahs nhau ,bá vcl ko ae

N
Ngọc tú Nguyễn
26-03-2023

Có bác nào biết cảnh giới tu luyện vs main mấy vợ ko ?

C
Cong Le
26-03-2023

Nhiếp vân nghe như “ nhiếp phong +bộ kinh vân “ hợp lại ý nhỉ

Truyện đang đọc

Báo lỗi