- Dám làm khó dễ ta? Một người chết mà thôi!
Tiêu Phàm không tức giận, đường đường là tàn niệm Dược Thánh mà kém chút bị hắn thổ huyết, trong lòng hắn vô cùng sảng khoái, Tiêu Phàm làm người sống tức giận không ít, lại càng không cần phải nói người chết.
Huống chi, hắn bây giờ dù sao cũng là Cửu Phẩm Luyện Dược Sư, cũng gọi là Dược Thánh, lại dựa vào cái gì bị một quái khí Luyện Dược Sư khinh thường đây?
Người kính ta ba thước, ta kính người một trượng, đây là đạo lý Tiêu Phàm đối nhân xử thế.
Lúc này, Tiêu Phàm lấy lại tinh thần, ánh mắt hắn nhìn về phía cách đó không xa, tiến vào tầm mắt hắn lại là một bạch y lão đầu chừng bảy mươi tuổi.
- Là ngươi?
Bạch y lão đầu nhìn thấy Tiêu Phàm, trong nháy mắt trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ.
- Tiền bối biết vãn bối, thực sự là phúc khí vãn bối a.
Tiêu Phàm hơi hơi ngoài ý muốn nhìn bạch y lão đầu, chẳng lẽ mình đã nổi danh như thế, liền người bên trong Vạn Thánh Dược Các đều biết rõ tên của ta?
Nhưng mà, tiếp theo bạch y lão đầu nói một câu, kém chút làm Tiêu Phàm phun ra một ngụm lão huyết.
- Vừa nãy là ngươi, nhóc con miệng còn hôi sữa dám nhục mạ Dược Thánh chúng ta!
Bạch y lão đầu lên cơn giận dữ, thiếu chút nữa thì nhịn không được xông lên diệt Tiêu Phàm.
- Khụ khụ ~
Tiêu Phàm vội ho một tiếng, sắc mặt hơi đỏ lên, trong lòng thầm mắng nói:
- Đám Dược Thánh này ý chí làm sao đều nhỏ mọn như vậy đây, ta chẳng phải nói một câu à, cần phải như vậy hay sao?
- Ải thứ nhất vậy mà để ngươi thông qua? Ta nhớ kỹ ngươi chỉ có một đạo phúc quang, nhìn đến ngươi là tiêu hao hết đạo phúc quang kia.
Bạch y lão đầu loát loát chòm râu bạc phơ, một mặt trí tuệ vững vàng.
- Tiền bối ngươi cái này cũng biết rõ? Ai, ta vận khí quá kém, tiền bối phía trước kia ra đề mục rất khó khăn, một Thất Phẩm Luyện Dược Sư đều hiểu vấn đề mà ta vậy mà không giải đáp được.
Tiêu Phàm trên mặt lộ ra vẻ khổ sở.
Có thừa tiến vào Vạn Thánh Dược Các, vì đề phòng những người khác gian lận, tất cả phúc quang trên người mọi người đều ẩn giấu, những Dược Thánh này cũng nhìn không thấy.
- A?
Ánh mắt bạch y lão đầu sáng lên, hắng giọng nói:
- Đã như vậy, vậy ta cũng không khi dễ ngươi, liền cho ngươi một đề tài liên quan tới Bát Phẩm Dược Tài a.
- Bát Phẩm Dược Tài?
Tiêu Phàm lộ kinh sợ, nhưng trong lòng đem lão đầu này mắng một trăm lần:- Quả nhiên đều là tiểu nhân, biết rõ ta ngay cả vấn đề Thất Phẩm Luyện Dược Sư đều không trả lời được, vậy mà đề mục lại là Bát Phẩm Dược Tài.
Nhìn thấy thần sắc Tiêu Phàm, bạch y lão đầu càng cao hứng hơn, hắn muốn Tiêu Phàm không thể đi qua, ai kêu tiểu tử này không biết trời cao đất rộng làm chi.
Liền Chư Thánh cũng dám mắng, họ làm sao để cho hắn vượt qua đây?
- Tự thuật đơn giản linh dược Bát Phẩm, hoàn cảnh sinh trưởng cùng ngoại hình đặc thù của Tinh Thần Lam, mặt khác chí ít nói ra hai đan phương có quan hệ cùng Tinh Thần Lam.
Bạch y lão đầu cười tủm tỉm nói.
Nghe nói như thế, sắc mặt Tiêu Phàm trầm xuống, thiếu chút nữa thì nói tục, vấn đề phía trước rất đơn giản, nhưng vấn đề đằng sau kia không phải người bình thường có thể nói ra.
Hai đan phương bao hàm Tinh Thần Lam, cái này ý tứ bạch y lão đầu khẳng định còn muốn hắn đem Đan Dược bên trong đan phương nói ra, mặt khác, còn được nói ra phân lượng mỗi một loại Dược Tài.
Đương nhiên, những cái này đều không phải quan trọng nhất, quan trọng nhất là hai cái đan phương khẳng định chỉ có thể là đan phương bình thường nhất, bằng không mà nói, bạch y lão đầu không biết, tùy thời có thể phán định hắn thất bại.
- Bà nội nó, những người này rõ ràng là tranh tài, lại giống như đấu trí, vấn đề này đâu phải một Bát Phẩm Luyện Dược Sư có thể biết, dù là Cửu Phẩm Luyện Dược Sư cũng chưa chắc có thể nói ra.
Trong lòng Tiêu Phàm giận mắng không thôi.
- Cũng may, Tu La Truyền Thừa chính là một bộ bách khoa toàn thư vạn năng!
Trong lòng Tiêu Phàm lại bổ sung một câu.
Sau đó hắn đem ghi chép về đồ vật có liên cửa tới Tinh Thần Lam bên trong Tu La Truyền Thừa nói đơn giản một lần.
Thời gian không nhiều, bởi vì bạch y lão đầu muốn hắn tóm tắt một cái, nói quá phức tạp đoán chừng sẽ tìm một cái cớ làm hắn bị loại.
Tiêu Phàm hiện tại xem như minh bạch, đám người chết này là cố ý muốn chỉnh hắn, trong lòng hắn có chút hối hận, sớm biết rõ bản thân trước đó không nên mắng bọn hắn mù, mà hẳn là chờ Vạn Thánh Dược Điển xong rồi mắng.
Bất quá việc đã đến nước này Tiêu Phàm cũng không thể làm gì, chỉ có thể đi được tới đâu hay tới đó.
- Ngươi làm sao biết rõ như thế?
Bạch y lão đầu trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn Tiêu Phàm, trên mặt đều là thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Thật ngại quá, mới sinh ra đã biết rồi.
Tiêu Phàm thập phần nghiêm túc nói, có chút ngạo mạn nâng đầu.
Người nắm giữ Tu La Truyền Thừa không phải liền là thiên sinh liền biết à, điểm này Tiêu Phàm ngược lại là không có nói dối.
- Ngươi lại trêu chọc ta?
Bạch y lão đầu chỗ nào không minh bạch, Tiêu Phàm trước đó là cố ý đùa nghịch hắn, năng lực Tiêu Phàm đã vượt ngoài ý muốn hắn.
- Đùa nghịch ngươi? Là các ngươi đang đùa ta, lúc này mới là cửa thứ hai mà ngươi liền hỏi một cái vấn đề chỉ Cửu Phẩm Luyện Dược Sư mới có thể biết rõ, ngươi xác định Vạn Thánh Dược Điển công bằng sao?
Các ngươi một đám lão bất tử thực coi là bản thân ngưu bức dường nào, nếu không phải là lão tử cảm thấy Vạn Thánh Dược Điển còn có chút ý tứ, ngươi cảm thấy ta tham gia sao?
Tiêu Phàm thản nhiên nói.
Hắn đã tự tin thông qua cửa thứ hai, tự nhiên không cần thiết cho lão đầu sắc mặt.
Bạch y lão đầu bị Tiêu Phàm nói mặt đỏ tới mang tai, quả thực là một câu phản bác đều không có, bởi vì Tiêu Phàm chiếm cứ lấy một chữ lý.
- Nhanh lên một chút, ta vẫn chờ cửa ải tiếp theo đây, nếu ta không bị loại thì liền đưa ta tới.
Tiêu Phàm đạm mạc nói.
- Cửa thứ hai, thông qua!
Bạch y lão đầu khẽ cắn môi nói ra một câu.
Sau đó mở quang môn ra, Tiêu Phàm cũng không quay đầu lại đi vào, bạch y lão đầu thở dài:
- Có lẽ là chúng ta cùng nhau, đều kém hơn tâm tính một người trẻ tuổi.
Tiêu Phàm không biết bạch y lão đầu đang suy nghĩ gì, hắn rất nhanh liền xuất hiện ở vị trí không gian cửa thứ ba, lần này xuất hiện là một phụ nữ trung niên.
Phụ nữ trung niên đồng dạng không cho Tiêu Phàm mặt mũi, vấn đề ra cũng thập phần xảo trá, là tám loại linh dược thập phần hiếm thấy, trong đó có mấy loại là Bát Phẩm Linh Dược, để Tiêu Phàm nói ra danh tự, công hiệu bọn chúng.
Tiêu Phàm mặc dù từng cái giải đáp ra, nhưng trong lòng càng ngày càng khó chịu, đám người chết này là thực cố ý gây khó dễ cho hắn, đối với hắn làm đủ loại khó dễ.
Sau đó cửa thứ tư, cửa thứ năm đều như thế, hỏa khí Tiêu Phàm cũng tới đỉnh, hắn không còn duy trì thái độ khiêm nhường, bởi vì hắn biết rõ, dù là hắn hạ thấp tư thái, những người này cũng sẽ làm khó hắn.
Đã như vậy, vì sao không ngẩng đầu ưỡn ngực giết?
Loại uất khí này, những người khác có thể nhịn nhưng Tiêu Phàm hắn không chịu được, chậm rãi, Tiêu Phàm khôi phục tư thái bá đạo.
Theo thời gian trôi qua, Tiêu Phàm đã thông qua 20 cửa, hắn nương tựa theo Tu La Truyền Thừa một đường qua cửa trảm tướng, đánh đâu thắng đó.
Mỗi một vấn đề, Tiêu Phàm đều trả lời không chút tỳ vết nào, làm những tàn niệm Dược Thánh này đến cơ hội diệt hắn đều không có.
Bọn hắn những người này càng muốn làm khó Tiêu Phàm, Tiêu Phàm biểu hiện càng làm bọn hắn ngoài ý muốn, xông đến cửa 21 không có sử dụng phúc quang, việc này không phải người bình thường có thể làm được, hơn nữa Tiêu Phàm trả lời vấn đề so với những người khác còn gian hơn.
- Nhanh ra đề mục, đừng chậm trễ thời gian của ta.
Tiêu Phàm xuất hiện ở cửa thứ 21, không gian vị trí cửa 21 trong là một bà lão còng xuống, cũng không biết sống bao nhiêu tuế nguyệt.
- Ngươi có thái độ gì, người trẻ tuổi chẳng lẽ không hiểu được khiêm tốn sao?
Áo trắng bà lão lạnh lùng nhìn Tiêu Phàm nói.
Tiêu Phàm nhún nhún vai, thập phần bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng muốn khiêm tốn, nhưng các ngươi không cho ta cơ hội, 20 người phía trước đều là như thế giáo huấn ta, ngươi là người thứ 21.
- Ngươi!
Tàn niệm bà lão áo trắng kém chút bị Tiêu Phàm làm tức giận bạo tán ra.
Convert hay dịch ad