VÔ TÌNH GẶP ĐƯỢC BẢO BỐI


Lôi Khuyết tuy không đành lòng nhìn đứa con gái luôn được bà cưng nịnh trong tay mang mặt buồn rười rượi như vậy.

Nhưng vì gia tộc, bà biết là nên nghe theo chồng nên chỉ vỗ nhẹ vai Tử Hạ khuyên bảo:
“Nghe lời ba đi con.

Ông ấy cũng không muốn con khó xử, nhưng tình hình mấy bộ phim của nhà chúng ta hiện nay đang thiếu kinh phí cũng như tiền đất diễn của các diễn viên, từ diễn viên chính, phụ rồi còn cả diễn viên đóng thế với quần chúng.
Ba mẹ cũng đã có tuổi già, ý tưởng của các bộ phim cũng bắt đầu không theo kịp thời thế rồi, cái nghề này cũng đến lúc ba mẹ sẽ phải bỏ thôi.

Chỉ sợ đến lúc đó rồi con sẽ không có ô dù bảo vệ, trong khi phải sống với cái giới này tràn đầy bẫy độc này.
Con nên biết, trên đời này không có cái gì là phù hợp tuyệt đối cả, ngay cả ba mẹ cũng vì có hôn ước mới quen biết nhau cho đến sống chung đến bây giờ.”

Tử Hạ nghe mẹ nói mà lặng người hồi lâu, cô nhìn theo hai bóng dáng gầy guộc, nương tựa vào nhau trở về phòng.
Chúng ta già rồi, chỉ sợ không bảo vệ con được lâu nữa…
Anh con sau này nó còn bận việc vợ con của nó, chỉ sợ cũng không có thời gian mà lo lắng cho con…
Bây giờ chỉ còn cách là con cần một người đàn ông có thể lo cho con một cuộc đời an yên, không cần bận chuyện âm mưu quỷ kế ngoài kia…
Tử Hạ như chết lặng, thẫn thờ nhìn bầu trời đen kịt cũng giống như tâm trạng lúc này của người đang nhìn nó.
Tử Sinh không nói gì nhiều, chỉ xoa đầu em gái một cái, bỏ lại một câu nói ôn nhu trước khi lên phòng: “Nghỉ ngơi sớm nhé em.”
Tử Sinh không an ủi, bởi anh biết cái đạo lí bất di bất dịch này.
......................
Quán bar The Poison, Tử Hạ ngồi đờ đẫn trên chiếc ghế cao ngay cạnh chiếc bàn dài gần nhân viên pha chế, cô khó chịu ngồi uống rượu một mình.
Tuy trên người cô chỉ mặc một bộ quần áo thoải mái, nhưng không kém phần quyền quý bên trong, có vẻ như việc giữ hình tượng đối với một diễn viên đã ăn nhập làm một với nữ ảnh hậu như Tử Hạ.

Tối nay Tử Hạ ăn mặc thoải mái với một bộ quần áo hở vai nhưng không kém phần bảo thủ, lại thập phần quyến rũ.
Khuôn mặt vì không trang điểm đậm nên nhìn cô bây giờ không khác mấy nữ sinh trẻ tuổi là mấy.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Thế Giới Song Song

2.

Mượn Giống Sinh Con
3.

Dùng Nick Phụ Yêu Đương
4.

Thà Đừng Quen Nhau
=====================================
Khuôn mặt xinh đẹp thanh thoát, vóc dáng đầy đặn mê người chính là điều mà mọi ánh mắt nóng bỏng của đám đàn ông đang thèm khát muốn chinh phục.

Họ đều đã cảm thấy dung nham sôi sục dưới hạ thân nãy giờ.

Nhiều đàn ông nhìn đến nhỏ dãi là thế, nhưng dường như ý thức được người phụ này không phải là tầm thường khi đang khoác lên mình bộ trang phục đắt đỏ của thương hiệu xa xỉ Dior, lại còn là khách quen của quán khi được tiếp đón nồng hậu từ khi mới bước vào cửa.
Nhưng đó chỉ là nỗi sợ riêng của những loại đàn ông giả giàu vào đây với mục đích để kiếm mồi ngon, hay là kiếm phú bà để vớt vát chút tiền.
Còn mấy nhân vật tiền thật, danh phận thật là công tử của một gia đình thuộc giới thượng lưu thì họ không cần biết hai chữ ‘’e dè’’ là gì đâu.
Quả nhiên, không lâu kể từ khi Tử Hạ vào quán, một người đàn ông có gương mặt khá điển trai đang được bao bọc trong bộ quần áo Âu chỉnh tề đến ngồi sát bên cạnh cô gái.
Mái tóc anh ta được vuốt ngược ra sau bằng keo, nhìn tổng thể thì cũng gọi là không xấu, nhưng nhìn kĩ vào đôi mắt đục ngầu kia, chính đôi mắt đã bán đứng anh ta chính là loại người gì.
Hắn ta tự nhiên bắt chuyện với Tử Hạ như thể hai người thân lắm không bằng.
“Người đẹp! Em lúc nào cũng rất tỏa sáng trong mắt anh.”
Tử Hạ trong mỗi lần tiếp rượu đều có người uống thay, hay cũng có thể là vì nể mặt bối phận của gia đình cô nên không ép cô phải uống nhiều.
Cho nên mỗi lần động đến rượu, chưa cần đến năm ly đã say mèm không biết trời ơi đất hỡi là cái gì nữa..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi