VÕ TÔN ĐỈNH CẤP

Chương 130

Tử đệ nhà họ Mục sợ hãi kêu lên, bọn họ vội vàng chạy lên phía trước đón Mục Long bị đánh bay.

Nhưng mấy người kia cũng không chịu nổi sức mạnh trên người Mục Long, lập tức khiến bọn họ bị chấn thương.

Tử đệ nhà họ Mục liền ngã như ngựa đổ.

Cửu Thiên thu hồi quyền kình, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

Không ngờ bình cảnh ngăn cản hắn một hai tháng nay, lúc này đã đột phá.

Thật ra thì lúc hắn tu luyện trở về đã sớm tiến vào nội canh cấp hai, chỉ là tất cả mọi người cho rằng hắn chỉ mới là nội canh cấp một mà thôi.

Mà bây giờ lại đột phá, không hề nghi ngờ, Cửu Thiên đã bước vào nội canh cấp ba.

Có canh khí cộng thêm long tộc huyết bì, lúc này Cửu Thiên có đối mặt với một nội canh cấp chín thì cũng không vấn đề gì. Mục Long chỉ là nội canh cấp bảy nhỏ bé, hiển nhiên không có cách nào ngăn cản hắn.

“Đi, đi thôi. Cửu Thiên, cậu chờ đó cho tôi.”

Sắc mặt Mục Kiếm Đình bị phẫn hét to một tiếng, nhưng mà hắn ta không dám bước lên đấu một trận với Cửu Thiên.

Cho dù hắn ta đã đột phá đến nội canh cảnh, dù là lúc nãy mới xuất hiện, trong lòng hắn ta vẫn có niềm tin tràn đầy.

Nhưng mà bây giờ khi Mục Long ngã xuống đất, Mục Kiếm Đình biết rõ mình không chỉ kém hơn Cửu Thiên một chút, bây giờ cũng chỉ có thể đưa Mục Long nhanh chóng rời khỏi đây.

“Ha ha, nhà họ Mục chỉ có nhiêu đây thôi à, vẫn nên gọi Mục Hải gia chủ của các người đến đây đánh với anh Cửu Thiên chúng tôi, các người kém xa lắm.”

“Nhìn dáng vẻ chạy trốn của các người đi kìa, có giống chó không chứ.”

“Cút nhanh lên đi, cẩn thận bị người ta đạp vào mông.”

Tử đệ nhà họ Cửu thỏa thích trào phúng tử đệ nhà họ Mục đang chạy trốn.

Cửu Đình Chi đi qua một bên, muốn cầm kiếm Cửu Thiên đưa cho Cửu Thiên, nhưng mà tay hắn ta vừa mới chạm vào trọng kiếm, sắc mặt đột nhiên thay đổi.

Cố gắng hết sức muốn nâng trọng kiếm lên, nhưng mà cố gắng cả buổi trời Cửu Đình Chi vẫn không thể cầm lấy trọng chiếm.

Hai tên tử đệ nhà họ Cửu khác đến hỗ trợ, ba người cũng chỉ có thể nâng trọng kiếm lên một chút.

Vẻ mặt mang theo kinh ngạc, hóa ra anh Cửu Thiên lại cầm một thanh kiếm nặng như thế để chiến đấu, đúng là đáng sợ.

Cửu Thiên chậm rãi đi tới, một tay cầm kiếm lên, vắt ra sau lưng.

Nhìn tử đệ nhà họ Cửu nhìn mình với ánh mắt sùng bái, Cửu Thiên chậm rãi nói: “Trở về với tôi.”

Cửu Đình Chi liên tục gật đầu, vây quanh Cửu Thiên cùng nhau trở về.

Mặc dù Cửu Thiên đang vui mừng vì mình đột phá, nhưng mà hắn cũng có chút lo lắng.

Bây giờ còn có thể bảo vệ cho đám tử đệ nhà họ Cửu không bị bắt nạt, nhưng nếu hắn không có ở đây thì sao?

Xem ra là phải rèn luyện tử đệ nhà họ Cửu mới được

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi