VÕ TÔN ĐỈNH CẤP

CHƯƠNG 186

Chỉ một thoáng, lặng ngắt như tờ.

Nhất Thanh Sư Tôn vuốt bụng, trên mặt lộ vẻ tươi cười.

Đám người Thân Đồ, Mộng Vân đều nhìn về phía Nhất Thanh. Ánh mắt Tinh Uyên hơi thay đổi, có chút nhíu mày.

Bọn họ không thể ngờ được Cửu Thiên lại đưa ra quyết định như vậy.

Viện trưởng ngược lại rất bình tĩnh, nhìn Cửu Thiên nói: “Nhất Nguyên Viện, trò chắc chắn sao?”

Cửu Thiên gật đầu nói: “Chắc chắn.”

Quay đầu, viện trưởng cười nhìn Nhất Thanh, nói: “Nhất Thanh có người chọn Nhất Nguyên Viện của ông, ông nói thế nào.”

Nhất Thanh bỏ tay khỏi bụng, đứng lên, chắp hai tay sau lưng nói: “Cửu Thiên, nói thử xem, sao trò lại chọn Nhất Nguyên Viện của ta, cho ta một lý do.”

Cửu Thiên nói: “Tôi nghe nói Nhất Nguyên Viện có Nhất Nguyên Đạo Quyết.”

Nhất Thanh nở nụ cười, nói: “Đúng là có. Nhưng trăm năm không ai có thể tu được, nếu như trò vì cái này mà vào Nhất Nguyên Viện, ta khuyên trò vẫn là suy nghĩ thận trọng. Hoành Sơn Sư Tôn vừa rồi cho trò đãi ngộ của đệ tử quan môn, nếu như trò đến Hoành Sơn Viện, không những có được Địa Cấp Võ Kỹ, còn có thể luyện Đại Nhật Lôi Thể của Hoành Sơn Viện.”

Cửu Thiên không nói gì, chỉ là ánh mắt bình tĩnh nhìn Nhất Thanh. Thần thái kiên định của anh đã nói rõ mọi thứ.

Ánh mắt Nhất Thanh lạnh xuống, nụ cười trên mặt cũng từ từ biến mất.

Nhìn Cửu Thiên, Nhất Thanh nói: “Trò rất kiên định. Nhưng mà đáng tiếc, người không biết tùy thời như trò, trong võ đạo càng đi càng khó. Trò không vào được Nhất Nguyên Viện, chọn viện khác đi, các sư tôn khác đang chờ trò đấy.

Mí mắt Cửu Thiên hơi nhảy lên, trong lòng âm thầm thất vọng.

Đã sớm nghe Cửu Minh nói sư tôn của Nhất Nguyên Viện tính tình quái đản, bây giờ gặp được, đúng vậy, mặc dù không biết người trước mặt có phải sư tôn trong lời Cửu Minh không.

Cửu Thiên lại lần nữa ôm quyền nói: “Nếu đã như vậy. Tôi cũng không làm phiền nữa, đa tạ các vị viện trưởng, sư tôn.”

Xoay người, Cửu Thiên chuẩn bị rời đi. Đã không có thể từ đường chính có được Nhất Nguyên Đạo Quyết, vậy Cửu Thiên phải nghĩ thêm các biện pháp học lén, ở lại các viện khác khẳng định cơ hội không lớn. Cửu Thiên trong lòng thầm nghĩ muốn làm thế nào mới có thể qua được tầm mắt của mọi người, sau đó tìm biện pháp tìm được chỗ của Nhất Nguyên Viện.

Mấy vị sư tôn thấy Cửu Thiên quyết tuyệt xoay người rời đi như vậy, cũng hơi chút kinh ngạc,

Lúc này, chợt một giọng nói vang lên.

“Chờ một chút.”

Cửu Thiên dừng bước, xoay người nghi ngờ hỏi: “Nhất Thanh Sư Tôn, còn có chuyện gì?”

Nhất Thanh nở nụ cười, nhìn Cửu Thiên lắc đầu nói: “Được lắm tên nhóc thối, cứng không khác gì tảng đá.”

Tinh Uyên sư tôn tiếp lời nói: “Đây không phải là tính cách thối đặc trưng của Nhất Nguyên Viện sao?”

Nhất Thanh làm như không nghe được Tinh Uyên sư tôn nói móc, nhìn Cửu Thiên nói: “Rất tốt. Nếu như vừa rồi trò do dự, vậy thì thật sự không vào được Nhất Nguyên Viện của ta. Rất tốt, rất tốt, nhưng mà trò muốn học Nhất Nguyên Đạo Quyết, không phải là ta có thể làm chủ được, trò phải đi hỏi sư huynh của ta một chút, cũng chính là Đạo Quang Sư Tôn của trò, đi theo ta.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi