Chương 1019
Vu Chiến thần bí cười, từ trong người lấy ra một tấm thẻ: “Nam Thiên cậu đoán xem trong đây có bao nhiêu tiên?”
Triệu Nam Thiên không đoán được, liền hỏi thẳng: “Bao nhiêu?”
Vu Chiến cười, “3 tỷ!”
Triệu Nam Thiên ngạc nhiên: “Thằng nhóc này, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?”
Lúc định thành lập phòng làm việc, mục tiêu dự tính chính là 6 tỷ.
Anh cũng không biết mình thực sự có thể kiếm được bao nhiêu.
Hơn nữa, anh biết hoàn cảnh gia đình của Vu Chiến, nếu gia đình thực sự có một khoản tiền lớn như vậy, anh ta sẽ không ra ngoài làm việc.
Vu Chiến thờ ơ nói: “Tôi đã đem bán xe và thế chấp nhài”
Vẻ mặt Triệu Nam Thiên thoáng thay đổi: “Cậu điên rồi sao? Tất cả đều bán hết rồi sao?”
Nói thật, Khương Bích Kiều đồng ý tách dự án trang hoàng ra một phần, cụ thể có thể kiếm được tiền hay không, hay kiếm được bao nhiêu tiền anh cũng không biết rõ.
Thật không ngờ tới, Vu Chiến lại có thể dứt khoát liều đem ra toàn bộ tài sản.
Nếu kiếm được tiền thì không sao, nếu thua lỗ, đó chẳng phải là hãm hại anh em kết nghĩa sao?
Vu Chiến nhấp một ngụm rượu: “Nam Thiên cậu không cần thuyết phục tôi, tôi chỉ là đã nhìn ra, trước đây tôi không có cơ hội này nhưng hiện tại rốt cuộc tôi cũng có cơ hội để nhanh chóng thăng quan tiến chức, chẳng nhẽ không thử một lân?”
Thấy Triệu Nam Thiên không nói gì anh ta liền đem tay lên võ ngực: “Đừng lo lắng, tôi tin tưởng cậu! Bất kể chúng †a lần này có thành công hay không, trong tương lai chúng ta vẫn là anh em tốt!”
Lý Khả Hân bị câu chuyện của bọn họ thu hút, tò mò hỏi: “Anh Nam Thiên anh cùng anh Vu đang tính làm gì vậy?”
Vu Chiến khoe khoang nói: “Tôi cùng anh Nam Thiên của cô thành lập công ty, làm nghề về trang hoàng, tôi là ông chủ, tôi sẽ cho cậu làm phó tổng giám đốc, có chịu không?”
Lý Khả Hân nâng ly rượu lên: “Vậy thì tôi chúc hai ông chủ trước, mọi việc suôn sẻ, ngày nào cũng kiếm được tiền!”
Vu Chiến uống cạn, lau miệng nói: “Khả Hân, lời này của cô, tôi rất thích nghe. Chờ thêm một thời gian nữa, công ty của chúng tôi được thành lập, cô đến làm thư ký cho chúng tôi đi!”
Lý Khả Hân sửng sốt: “Tôi? Thư ký?
Tôi không thể, tôi chỉ có trình độ đến trung học, còn chưa có đầy đủ kiến thức đâu!”
Vu Chiến không hề lo lăng nói: “Cái đó có là gì? Qua mấy ngày nữa, cô đi báo cáo với người lớn, đi học chữ, thuận tiện học luôn kế toán, học phí tôi cho cô!”
Triệu Nam Thiên trừng mắt nhìn anh ta: “ Được rồi, nói chuyện cũng phải xem giờ, chuyện có thể làm được không đã, thật sự có thể đưa Khả Hân đi hay không, nếu kiếm không có đủ tiền, chẳng nhẽ cùng cậu đi uống gió Tây Bắc sao?”
Vu Chiến cười cười, không nói gì nưa.
Sau khi uống một ngụm, anh ta đột nhiên hỏi: “Đúng rồi, Nam Nhiên, vợ cậu đâu, sao còn chưa đến đây?”
Triệu Nam Thiên nhìn thời gian, đã gần mười giờ, anh đang định lấy điện thoại ra gọi, đột nhiên nhìn thấy cách đó không xa có một chiếc Bentley đang tiến đến.
Vu Chiến ánh mắt trở nên sắc bén: “Quái, Bentley, tại sao một người giàu có như vậy lại đến vùng Giang Bắc của chúng ta làm gì?”
Triệu Nam Thiên không trả lời nhưng sắc mặt có chút lúng túng.
Tất nhiên anh biết chiếc xe này là xe của Từ Hoa Dương.