Chương 1052
Cao Thanh Hương oán giận: “Sớm biết anh muốn ra tay, tôi sẽ không mang một mình anh lại đây!”
Triệu Nam Thiên hỏi lại: “Thế nào, cô còn muốn kéo một đại đội đến à?”
Cao Thanh Hương trợn trắng một cái.
Dự định ban đầu của cô ta là để Triệu Nam Thiên ra mặt cảnh cáo một chút, nói vài câu lý lẽ, sau đó đàm phán một chút, chỉ cần Tuyết Mai kia đừng quá kiêu ngạo là được.
Nói chung thì chuyện này cũng không có gì hay, cô ta không muốn làm quá lộ liễu.
Nếu muốn ra tay thật, chỉ cần tùy tiện hỏi trong Viên Khung một câu, dù thế nào cũng sẽ không để một mình Triệu Nam Thiên đến đây.
Kết quả không ngờ cái tên này vẫn giống như năm đó, tính cách manh động, chưa nói được vài câu đã ra tay.
Nếu hôm nay Triệu Nam Thiên xảy ra chuyện gì, không phải nửa đời sau của cô ta sẽ sống trong áy náy hay sao?
Triệu Nam Thiên ra vẻ nhẹ nhàng mà nói: “Được rồi, tôi đã nói rõ lý lẽ với Tuyết Mai kia rồi, cô biết đó, tôi luôn là người lấy đức phục người!”
Cao Thanh Hương không cảm kích: “Anh còn nói nữa, năm đó các anh còn ít đánh nhau hay sao? Mỗi lần anh và Vu Chiến đánh nhau, lần nào không phải là tôi giúp các anh viết kiểm điểm?”
Triệu Nam Thiên búng văng tàn thuốc: “Được rồi, buộc chặt dây an toàn, đi về trước rồi nói.”
Trong phòng, Lương Sơn mở toang cửa rồi tiến vào.
Mặt anh ta âm trầm: “Duệ Lợi, vừa rồi sao anh không hành động, vì sao không giải quyết cái tên kia?”
Duệ Lợi lạnh nhạt mà nói: “Tôi đến Đông Châu là vì giúp anh hoàn thành nhiệm vụ của tổ chức, không phải tới thay anh báo thù cá nhân!”
Lương Sơn không cam lòng: “Chẳng lẽ anh không nghe à, anh ta nói mình từng nhập ngũ!”
Duệ Lợi nhún nhún vai: “Anh cho rằng người của Cửu Vinh đều ngu xuẩn giống anh hay sao, chủ động tìm tới cửa, còn dám nói chuyện này ra ngoài miệng?”
Lương Sơn lập tức bùng nổ: “Anh…”
Kết quả là bị Duệ Lợi trừng mắt một cái, anh ta lập tức sợ tới mức nghẹn lại.
Anh ta hừ lạnh một tiếng, đá văng cửa rồi rời đi.
Tuyết Mai cau mày: “Duệ Lợi, muốn em đi ngăn cản anh ta hay không?”
Duệ Lợi cười lạnh: “Không cần, tuy rằng tên kia không lộ ra sơ hở gì, nhưng anh ta mang đến cho tôi cảm giác rất không thoải mái, để thằng rác rưởi Lương Sơn này đi tìm hiểu chỉ tiết của anh ta cũng được!”
Nói xong, Duệ Lợi quay đầu hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi người nọ nhắc tới Cao Thanh Hương là chuyện như thế nào?”
Tuyết Mai từ từ kể ra tình hình: “Người đàn ông kia có hơi nhát gan, tôi cho người gây sự với Cao Thanh Hương, cũng cho anh ta chút áp lực, cắt đứt đường lui cuối cùng của anh tai”
Duệ Lợi trâm tư một lát: “Em nóng vội quá, chỉ cân khống chế người đàn ông kia trong tay, không cần thiết vướng phải phiền phức này!”
Tuyết Mai gật đầu: “Được, vậy em nghĩ cách giải quyết, để anh ta mau chóng giao thứ đó cho eml”
Nói xong, cô ta lo lắng hỏi: “Vậy phía Lương Sơn…”
Duệ Lợi không sao cả mà bĩu môi: “Thằng ngu đó, để anh ta đi hấp dẫn sự chú ý của Cửu Vinh đi!”
Anh ta ngoắc ngón tay: “Tôi chỉ lo lắng cho em thôi, nhớ đừng để bị thằng ngu đó liên lụy…”
Tuyết Mai áp sát lại gần: “Vậy có cần đổi chỗ khác cho anh hay không?”