VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!

Chương 1129

Bạch Thảo Phương nhìn chằm chằm cô ta: “Chuyến đi của cô Mộ Vân bị chậm lại, nhưng nhiệm vụ đón người vẫn không thay đổi. Ngày mai tôi sẽ đóng giả thành cô Mộ Vân để phối hợp chấp hành nhiệm vụ lần này với mọi người!”

Vứt dứt lời, trong phòng hội nghị nháy mắt lặng lại.

Sau đó, Lục Thanh Nhàn gần như võ bàn nói: “Không được! Tôi không đồng ý!

Lục Thanh Nhàn cũng không để ý tới ánh mắt của người khác: “Thảo Phương, không phải em nghi ngờ năng lực của chị, chẳng qua chị rất ít khi làm việc nơi tiền tuyến, đây là lần đầu tiên chị chấp hành nhiệm vụ nằm vùng, đối phương lại là tổ chức Phyllis, em lo…”

Bạch Thảo Phương lại cắt ngang: “Thủ lĩnh Lục, không có gì phải lo lắng cả, chị tin em và Lôi Đình đại đội nhất định có thể bảo đảm an toàn cho chị, hơn nữa chị cũng tin có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ lần này!”

Lục Thanh Nhàn lắc đầu: “Cho dù chị nói gì, em đều không đồng ý!”

Trước khi chấp hành nhiệm vụ lần này, Bạch Thanh Bình đã ra lệnh tử, nếu Bạch Thảo Phương cứ nằng nặc kiên trì, vậy chỉ có thể để cô ta làm hậu cần và | hồ trợ phía sau, tuyệt đối không cho phép tiếp xúc chính diện với tổ chức thành viên.

Đây là nguyên tặc, cũng là điểm mấu chốt.

Bất kể phương án của nhiệm vụ này ra sao, nhân vật Mộ Vân này sẽ gặp nguy hiểm nhất!

Không chỉ phải đảm đương sự nguy hiểm khi nhử mồi, hơn nữa còn tiếp xúc trực tiếp với tổ chức.

Nếu ngụy trang thất bại khiến tổ chức này nghỉ ngờ, vậy tất cả những nỗ lực mấy tháng gần đây sẽ đều trở thành công cốc.

Cũng có thể chỉ cần chút lơ là, trong quá trình tiếp xúc với tổ chức bị phát hiện, vậy rất có thể sẽ lập tức trở thành con tin, đây là chuyện cô ta tuyệt đối không hy vọng.

Nếu Bạch Thảo Phương thật sự xảy ra một chút ngoài ý muốn, cô ta nên giải thích với Bạch Thanh Bình thế nào đây?

Huống Tuyết Linh cũng nói tiếp: “Không sai, tôi và thủ lĩnh Lục có quan điểm giống nhau, Thảo Phương, nhiệm vụ này không chỉ nguy hiểm, mà đối phương cũng rất xảo trái” Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Nói thật, cô không hợp để thực hiện nhiệm vụ lần này!”

“Tôi đề nghị điều động một trinh sát có kinh nghiệm phong phú, nếu Cửu Vinh không có, vậy có thể từ điều động từ tiểu đoàn tám chúng tôi!”

Lục Thanh Nhàn và Tần Trạch đều đồng ý: “Đúng vậy, Lôi Đình đại đội và cảnh sát Đông Châu chúng tôi cũng có thể điều động người để hỗ trợi”

Trừ Triệu Nam Thiên ra, tất cả mọi người ở đây đều tỏ vẻ phản đối, ngay cả Đường Bảo Khiết cũng bỏ phiếu chống.

Không nói đến nguyên nhân là Bạch Thanh Bình.

Chỉ với xuất thân của Bạch Thảo Phương, nhà họ Bạch ở Thiên Kinh, nếu cô ta thật sự xảy ra sơ suất gì ở Đông Châu, có lẽ những người ở đây đều không gánh nổi trách nhiệm.

Triệu Nam Thiên thật ra cũng không lo lắng những chuyện lung tung kia, anh chỉ hơi tò mò, vì sao Bạch Thảo Phương lại kiên trì như thế?

Chẳng lẽ chỉ để cậy mạnh? Anh cảm thấy không phải thế.

Chẳng qua anh cũng lười bày tỏ thái độ, bởi vì dù có ủng hộ hay phản đối thì căn bản cũng không có ai quan tâm đến ý kiến của anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi