VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Nhưng mà anh vẫn cứ có chút tò mò: “Vậy tại sao đột nhiên cậu lại phản bội lại họ?”
Thằng bé đeo kính vò đầu: “Ngày đó chúng tôi chủ động ôm vụ án đó vào người, anh còn có lòng tốt nhắc nhở chúng tôi, tôi cảm thấy anh là người tốt, lúc ấy tôi cũng đã không muốn chen chân vào vụ này rồi, nhưng sau lại……”
Triệu Nam Thiên vỗ vỗ vai của cậu ta: “Được rồi, quên những chuyện trước đây đi, sau này mọi người sẽ là anh em tốt của nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia!”
Sau khi suy nghĩ một lúc, anh lại hỏi: “Hình như hôm đó cậu gửi tin nhắn dặn tôi phải cẩn thận phải không?” Thằng bé đeo kính há hốc miệng, cái cằm của cậu sắp rơi xuống đất: “Triệu Nam Thiên, anh còn biết chuyện này sao?”
Triệu Nam Thiên bất lực, thằng bé đeo kính nhìn rất thông minh, nhưng kinh nghiệm sống quá kém, chỉ cần lừa cậu ta một tí, cái gì cũng có thể nói ra.

“Nói cho tôi biết, cậu làm như thế nào vậy, làm sao mà tôi lại không nhìn thấy được số điện thoại của cậu.


Thằng bé đeo kính cười tự đắc, chậm rãi giải thích.

Đột nhiên, Triệu Nam Thiên nhận ra cậu ấy đang học máy tính, hơn nữa còn là hacker chuyên nghiệp, đúng là một cao thủ.


Từ Minh cũng đi tới: “Thật vậy sao, có vài cái máy tính trong đó, cậu có thể sửa được không?”
“Được thôi, cậu đợi tôi một chút đi Từ Minh!”
Trong góc nhà kho có một vài thùng máy đổ nát, Triệu Nam Thiên kiểm tra hồ sơ kho thì đều là thùng máy tính bị hư hỏng.

Nhưng những thùng hàng này sau khi qua tay thằng bé đeo kính, không đến nửa giờ đã được sửa xong, vỏ máy tạm thời lắp ráp xong, màn hình máy tính, chuột, bàn phím đều là có sẵn.

Triệu Nam Thiên mở miệng trêu đùa: “ Tôi không thể ngờ được, con người của cậu rất có năng lực, vậy cậu đến đây làm gì? Sao cậu không ra ngoài tìm một công việc thích hợp?”
Thằng bé đeo kính gãi đầu, ngượng ngùng nói: “Vì tôi có tiền án.


Từ Minh trợn trừng mắt: “Thật đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, thật hay giả vậy?”
Thằng bé đeo kính đỏ mặt: “Không phải như vậy, mà là tôi bị người bên an ninh mạng kiện cáo.

Trong vòng ba năm, tôi không được làm công việc liên quan đến máy tính.



Triệu Nam Thiên nghe xong, giơ ngón tay cái lên, cảm thấy thằng bé này đúng là cao thủ.

Cách đây vài năm, để đánh cược với mọi người, cậu ta bẻ khóa cơ sở dữ liệu của một trang web nổi tiếng, may mắn là cậu ta chỉ khoe khoang chứ không gây ra thiệt hại thực tế, nếu không thì kết quả không chỉ là bị lập hồ sơ án treo.

Sau một hồi giới thiệu, Triệu Nam Thiên cũng biết tên thật của cậu ta là Ngũ Cương, còn nhỏ tuổi, chỉ vừa mới tốt nghiệp đại học.

Nếu không có tiền án, cậu cũng sẽ không đến khu Đế Uyển làm bảo vệ, chỉ sợ đã sớm trở thanh kỹ sư máy tính lọt top 500 thế giới!
Từ Minh vui vẻ nói: “Tốt rồi Tiểu Cương, sau này chúng ta không cần phải lộ mặt thật nữa!”
Triệu Nam Thiên cũng vui theo, nhân duyên trời định thế nào mà anh lại có trong tay một hacker máy tính?
Tuy rằng tạm thời cậu ấy vẫn chưa có ích lợi gì cho anh, nhưng sau này nhất định sẽ có lợi!
Nghĩ đến đây, Triệu Nam Thiên cười lớn: “Đừng kêu Tiểu Cương, không dễ nghe, về sau gọi cậu ấy là Tiểu Ngũ đi!”
Ngũ Cương cũng nhanh miệng đáp lại: “Anh Thiên, sau này nếu anh có vấn đề gì liên quan đến máy tính và điện thoại di động, hãy gọi cho tôi!”
Từ Minh vội vàng đứng lên: “Tiểu Ngũ, thật sự có một chuyện này, liệu cậu có thể lấy WIFI miễn phí không? Dữ liệu của điện thoại di động không đủ dùng!”
Tiểu Ngũ tự tin nói: “Đơn giản, tôi có thể bẻ khóa tất cả các tín hiệu xung quanh đây!”
Một lúc sau, Từ Minh hét lên: “Ôi trời, Tiểu Ngũ, cậu thật tuyệt vời, tôi đang chơi Vương Giả Nông Dược, cậu có thể giúp tôi có được một bộ skin đầy đủ được không?”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi