VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Cảnh sát Hồ cũng có chút khách khí: “Cô Đường Bảo Khiết, tuy không rõ ràng lắm thân phận của cô, có điều người chúng tôi nhất định phải bắt, cô giữ anh ta được một lúc, nhưng sau này thì sao chứ?”
Đường Bảo Khiết khẽ nhíu mày, tên Triệu Nam Thiên đáng chết này, rốt cuộc lần này chọc phải phiền phức gì mà ngay cả Cửu Vinh cũng không áp chế được chứ?
Cô ta nghi hoặc hỏi: “Có thể giải thích cho tôi chút không?”
Cảnh sát Hồ sửng sốt, nói đúng ra thì anh ta không nên nói tình tiết vụ án cho đối phương.

Nhưng nếu đã là người có thân phận khiến cấp trên kiêng kỵ như thế, anh ta cảm thấy vẫn nên nói rõ ràng mọi chuyện.

Nếu như có thể, anh ta muốn giải quyết mọi chuyện thuận lợi, nếu như làm lớn chuyện, anh ta dẫn người về cũng không dễ để ăn nói với phía trên.


“Án mạng! Chứng cứ, nhân chứng, bao gồm cả động cơ phạm tội, cô Đường Bảo Khiết, nói câu này không sợ đắc tội với cô, nếu như cô cứ muốn chống đỡ chuyện này giúp anh ta, e là tốn công vô ích thôi!”
Án mạng?

Đường Bảo Khiết há hốc mồm, nếu là chút phiền phức nho nhỏ, bảo cô ta nói giúp một câu thì không vấn đề gì.

Nhưng Triệu Nam Thiên lại có liên quan tới một vụ án mạng? Hơn nữa nghe cách nói của cảnh sát Hồ, tất cả chứng cứ đều đã vô cùng xác thực rồi!
Chuyện này phải làm sao bây giờ?
Không thể nào giúp anh được, nếu như Triệu Nam Thiên thật sự phạm pháp, vậy thì không ai có thể giúp anh.

Nhưng nếu như không giúp anh, nhóm đặc biệt do Bạch Thảo Phương lãnh đạo sắp phải tiến hành làm việc rồi, nếu như lúc này đưa Triệu Nam Thiên đi, liệu có ảnh hưởng tới Ngũ Cương không?
Trong máy mắt, cô ta suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn không thể nghĩ ra giải pháp.

Thật ra trong lòng Đường Bảo Khiết vẫn có chút hoài nghi, tuy rằng cô ta không thích Triệu Nam Thiên, có điều cô ta cảm thấy dựa vào tính cách của Triệu Nam Thiên, chắc hẳn sẽ không làm ra những chuyện sai lầm trái với pháp luật như thế.

Không đợi cô ta lên tiếng, bên ngoài đã có người đi vào.


Hạ Kỳ Bắc há hốc mồm hỏi: “Nghe nói Hạ Kỳ Bắc dính vào một vụ án mạng?”
“Sao anh lại tới đây?”
Đường Bảo Khiết cảm thấy đau đầu, cô ta cũng vừa mới biết được từ lời cảnh sát.

Sao tên này đã biết được nhanh như vậy rồi?
Đường Bảo Khiết nhíu mày, chuyện này không phải có liên quan tới nhà họ Hạ chứ?
Lần trước, cô ta giúp Triệu Nam Thiên giải quyết phiền toái, cũng nhạy cảm phát hiện ra vài thứ.

Chuyện tranh cãi bình thường của mấy tên lưu manh sao phải làm lớn đến vậy?
Sa đó, cô ta lần theo dấu vết phát hiện ra bóng dáng của nhà họ Hạ, rồi lại điều tra được chuyện của hội Hoàng Đình.

Vốn dĩ Đường Bảo Khiết tưởng rằng chuyện lần trước coi như là một bài học cho Triệu Nam Thiên, qua rồi là xong.

Kết quả không ngờ, vậy mà nhà họ Hạ vẫn còn không chịu buông tha cho Triệu Nam Thiên, hơn nữa lần này Hạ Kỳ Bắc cũng nhúng tay vào.

Công tư phân minh, đây là yêu cầu duy nhất của cô ta đối với cấp dưới, mà lúc này Hạ Kỳ Bắc ra mặt đã dần dà phạm vào điều cấm kỵ của cô ta!


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi