VỢ TỔNG TÀI, EM NGOAN CHO ANH!



Triệu Nam Thiên xem vài tờ, rất nhanh đã phát hiện ra chỗ không đúng, hóa ra mấy tấm hóa đơn này đều dùng với danh nghĩa Tôn Chí Bình để báo cáo, hơn nữa địa điểm tiêu dùng cũng đều giống nhau.

“Câu lạc bộ dưỡng sinh Thiên Mỹ là chỗ nào?”
Từ Minh cười đen tối, nói: “Là một câu lạc bộ tư nhân, chuyên về thẩm mỹ viện nữ và dưỡng sinh!”
“Thẩm mỹ viện nữ?”
Triệu Nam Thiên cũng cảm thấy nơi này không đúng, Tôn Chí Bình là đàn ông, lại chạy đến thẩm mỹ viện nữ làm gì? Không cần nói, chắc chắn là đi cùng phụ nữ.

Đối với những loại tin tức lá cải này anh không có hứng thú.

Tiểu Ngũ ở một bên tiếp lời: “Anh Thiên, tôi đã điều tra được vị trí của chỗ này, anh đoán xem nó ở đâu?”
Triệu Nam Thiên không ngờ Tiểu Ngũ lại tinh quái như vậy, cười hỏi: “Nhất định không phải ở gần nhà Tôn Chí Bình, đúng không?”
“Ha ha, anh Thiên, cái gì cũng không giấu được anh, nó nằm ở dưới tầng nhà trưởng khoa Hàn!”
Triệu Nam Thiên không hề bất ngờ, ngay từ lần trước anh đã mờ đoán được mối quan hệ mơ hồ giữa Tôn Chí Bình và trưởng khoa Hàn rồi!

Bây giờ xem ra, có lẽ đây là nơi hai người hay thường xuyên gặp mặt.

Từ Minh nóng lòng thử hỏi: “Anh Thiên, anh xem chuyện này phải làm sao, có nên tung bài viết gì không?”
“Chuyện này sau này hẵng nói, những chuyện khác có phát hiện gì không?”
Triệu Nam Thiên không trả lời rõ ràng, anh không thích dùng loại thủ đoạn bừa bãi như vậy.

Tôn Chí Bình cũng không phải quan chức, loại tin tức lá vải này đối với anh ta cũng không có tác dụng, cho dù thật sự ầm ỹ cũng vô ích.

Huống hồ gì, loại chuyện như thế này nếu muốn làm thành bài viết, thì người bị hại phải tự mình xuất hiện, đó chính là vợ của Tôn Chí Bình, trưởng phòng Khương của bộ phận nhân sự thì mới có hiệu quả.

Có điều người ta cũng đã là người lớn, đạo lý chuyện xấu trong nhà không thể phô ra ngoài, cô ta cũng hiểu, kể cả có mâu thuẫn thực sự cũng chỉ giải quyết riêng.

Muốn khiến hai người đấu đá nhau, để người ngoài ngư ông đắc lợi, đâu có dễ như vậy?

Từ Minh có chút chán nản, ngoài những thứ này ra, anh không phát hiện được gì khác.

Triệu Nam Thiên vỗ vỗ bả vai anh: “Đừng nản lòng, nếu mối quan hệ giữa Tôn Chí Bình và trưởng phòng Hàn thật sự có mập mờ, thì nhất định sẽ giúp anh em nhà họ Tôn làm giả sổ sách thật sạch sẽ, chúng ta không tra ra cũng là chuyện thưởng.


Từ Minh nghĩ đến một chuyện: “Đúng rồi, anh Thiên, Tôn Mập buổi sáng đã đến đây gây phiền phức, còn nói anh và Tiểu Ngũ vắng mặt vô cớ, trừ tiền lương ba ngày, nói nếu có lần sau nữa thì sẽ bị đuổi việc!”
Triệu Nam Thiên tức giận muốn chửi thề.

Tên Tôn Mập này đúng là tên khốn, sáng nay rõ ràng còn chào hỏi, kết quả lại đập anh một phát?
Có điều hiện tại truy cứu những thứ này cũng vô ích, cứ cho là thật sự tìm đến tận nơi, Tôn Mập nhất định cũng không chịu thừa nhận.

Tình hình hiện tại đã rất rõ ràng, một núi không thể có hai hổ, anh và Tôn Mập, chỉ có thể có một người được ở lại!
Nhìn thời gian, Triệu Nam Thiên cũng không ở lại lâu nữa, dặn dò một lượt rồi mới rời đi.

Trên đường trở về, anh vừa hay đi qua Cửu Châu, vốn còn không muốn gây thêm rắc rối, kết quả lại nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi