VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 1756

“Đúng vậy.” Hoa Tuấn Anh tiếp lời. “Muốn có tiền thì tự mình kiếm, còn đừng nghĩ đến việc lấy tiền từ bố mẹ. Tiền bán nhà của tổ tiên là để họ dưỡng già và nuôi con cháu của họ, nó không liên quan gì đến cô. ”

Hy Mộng Lan giũ sạch nước trên đầu chạy về phòng thay quần áo, lúc bước ra ngoài đầu bù tóc rối, càng giống một người mất trí. “Tôi nói cho anh biết Hoa Tuấn Anh, anh đừng mong lấy tiền bán nhà của tổ tiên đi, nếu không tôi liều mạng với anh ”.

Hoa Tuấn Anh tức giận chạy vào phòng, lấy sổ kết toán của bác mình ra, “Hy Mộng Lan, trong những năm qua, cô đã tiêu hơn bảy trăm triệu, tất cả tiền kiếm được của bố mẹ đều tiêu hết cho cô, vẫn còn nhiều khoản chi lung tung, tôi còn chưa tìm cô để tính sổ ”.

Anh ta mở sổ kết toán. “Năm năm trước, cô đã lấy ở nhà ba tỉ rưỡi. Tôi hỏi cô làm gì với ba tĩ rưỡi này?”

Cơ trên mặt Hy Mộng Lan giật giật, “Đây là chuyện của tôi, liên quan gì đến anh?”

Hoa Tuấn Anh khịt mũi; “Tôi biết cô đã làm gì với số tiền này. Cô đã đưa nó cho Tôn Yến Tư, một người phục vụ trong nhà hàng. Hai người chắc chắn đang làm điều gì đó đáng xấu hổ. Đó là lý do tại sao cô cho cô ta nhiều tiền như vậy.”

Anh chưa kịp dứt lời thì đã bị tiếng gầm của Hy Mộng Lan cắt ngang, “Anh im đi, tôi đang đầu tư, Tôn Yến Tư muốn bán nhà hàng, nên tôi đầu tư ba tỉ rưỡi và trở thành cổ đông lớn.”

“Ồ?” Hy Nguyệt chế nhạo, “Từ khi có nhà hàng, tức là hàng tháng cô có thu nhập khủng. Tại sao lại ăn trộm tiền ở nhà?”

Sắc mặt Hy Mộng Lan trắng xanh, “Chút tiền đó không đủ nhét răng.”

Hy Nguyệt trong lòng thầm ngạc nhiên.

Hy Mộng Lan thực sự đã cho Yến Tư ba trăm năm chục triệu!

Nó có thực sự là một khoản đầu tư?

Trong buổi họp lớp hôm đó, mọi người đều nói Yến Tư trúng số nên mua nhà hàng.

Cô ta vừa trúng ba tỉ rưỡi, không phải là trùng hợp sao?

“Hai ngày trước tôi đến nhà hàng của Yến Tư ăn tối. Nhà hàng tuy không lớn nhưng ở vị trí đẹp. Đối diện trường cấp hai thực nghiệm, việc kinh doanh đang phát đạt. Chị họ, chị đã đầu tư nhiều tiền như vậy, mỗi tháng ít nhất cũng được chia ba bốn trăm triệu, chẳng lẽ không đủ nhét kẽ răng sao? ”

Hoa Tuấn Anh nghe vậy, hai mắt sáng lên, “Có thể được nhiều tiền như vậy sao?”

“Đúng vậy, đó vẫn là ước lượng ít nhất. Nếu nhiều thì, năm sau trăm triệu cũng không thành vấn đề.” Cô dừng lại, nhẹ giọng nói, “Tuy là của chị họ đầu tiên, nhưng tiền đều là tiền của bác trai và bác gái, cô ấy không bỏ ra một xu. Không phải là nên chia cổ tức cho họ sao? ”

Hoa Tuấn Anh đột nhiên sửng sốt.

Tiền của bố mẹ, rốt cuộc cũng là tiền của anh ta thôi?

“Hy Nguyệt, cô nói đúng. Hoa Mộng Lam không thể một mình nuốt số tiền này được. Hoặc là trả lại ba tỉ rưỡi, hoặc là một nửa số tiền lãi hàng tháng sẽ được chia cho bố mẹ.”

Hy Mộng Lan lo lắng, thực sự muốn đâm đầu tông cho anh cô ta chết cho xong.

Cô ấy sẽ không nói ra sự thật, có chết cũng không nói, không bao giờ để Hy Nguyệt tự cao tự đại!

“Hy Nguyệt, đừng ở đây nói nhảm. Nhà hàng mỗi năm chỉ chia tiền thưởng một lần, cũng chỉ mấy chục triệu mà thôi. Tôi đã tiêu hết rồi.”

Hoa Tuấn Anh chế nhạo: “Đừng quên, tôi đã thành lập công ty. Tôi biết nhà hàng của Yến Tư có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Chỉ cần tính là biết. Cô đầu tư ba tỉ rưỡi, mỗi năm chỉ được phân mấy chục triệu thôi á. Cô muốn đánh lừa ai? ”

“Cô ta muốn lừa chúng ta.” Hoa Tuấn Anh chống tay, hung hăng nhìn cô, “Ngày mai tôi sẽ đến gặp Tôn Yến Tử để hỏi rõ ràng, xem cô ta đã giao cho cô bao nhiêu tiền.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi