VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 192

Anh đang gọi mình lại.

Cô không muốn đi tới, làm bộ như không thấy.

Cô chán ghét cái tên Ma vương này, anh ta và Lục Kiều Sam rõ ràng đều ở đây, nhưng chỉ đứng nhìn cô bị bắt nạt.

Đây là trò vui với bọn ho à?

Đúng là kẻ vô lại không ai sánh nổi, lòng dạ sắt đá!

Cô siết chặt tay thành đấm, muốn chống đối anh.

Ánh mắt của anh mãnh liệt vô cùng, giống như băng lạnh, không có một tia nhiệt độ.

Giống như nếu cô không đi quá, anh sẽ lập tức dùng xiềng xích khóa cô lại, giống như kéo một con chó rơi xuống nước lên.

“Cô không cần sợ, đứng sau tôi, tôi sẽ không để cho anh ta bắt nạt cô.” Hứa Nhã Thanh dịu dàng nói.

Thế lực nhà họ Hứa không đủ đối chọi với nhà họ Lục, nhưng Hứa Nhã Thanh cũng không sợ Lục Lãnh Phong, bởi vì vừa ra đời đã định trước là phải đối địch với Lục Lãnh Phong rồi.

“Cảm ơn anh, cậu Hứa, anh là người tốt duy nhất ở chỗ này.” Cũng là người duy nhất cho cô cảm giác ấm áp.

Cô không muốn liên lụy anh ta, cho nên liền bước ra ngoài.

Bước chân cô như đeo chì, nặng ngàn cân, bước từng bước thật nặng nề.

Trong lòng Lục Lãnh Phong như đốt lên một đống lửa.

Nét mặt của cô có thể dùng bốn chữ để hình dung: Coi thường cái chết.

Lúc cô chỉ còn cach anh một bước, anh duỗi tay ra, nắm lấy cổ tay cô, kéo cô vào trong lòng.

Anh không nói một từ, trực tiếp hôn lên.

Không, không phải hôn, mà là gặm cắn, là trừng phạt, cũng để tuyên bố chủ quyền của mình.

Cô là thứ đồ riêng của Lục Lãnh Phong anh.

Cơ thể Hy Nguyệt cứng ngắc, nháy mắt như hóa đá.

Anh cảm thấy càng thêm nổi nóng, răng môi bá đạo lại thô bạo, không chút kiêng dè trút giận.

Cô đau đến cau mày, muốn đẩy anh ra, nhưng lại không đẩy được. Cô biết nếu phản kháng anh trước mặt bao nhiêu người như vậy, sẽ càng mang đến hình phạt nghiêm khắc hơn.

Mọi người xung quanh đều đang thổn thức.

“Trời ạ, cô ta thực sự là người nhà họ Lục.

“May vừa rồi tôi không nói gì, không là đắc tội với Lục Lãnh Phong rồi.”

“Vương Viện Du chết chắc rồi, nhà họ Vương cũng sẽ bị liên lụy.”

Ánh mắt đùa cợt của các cô gái đều biến thành ao ước ghen tị, cậu Lục cao sang quyền quý, chưa từng bố thí bất kỳ một tia tình cảm cho người phụ nữ nào, chứ nói chi là hôn.

Mà người phụ nữ này lại được hưởng thụ niềm hạnh phúc trong lồng ngực kiên cố cùng đôi môi gợi cảm mê người của anh.

Vương Viện Du ngã ngồi trên bậc cầu thang, cả người run lẩy bẩy, không ai dám tới đỡ lấy cô ta, sợ bị lấy xui xẻo từ cô ta.

Trong mắt Hứa Nhã Thanh lóe lên tia lạnh, thật ra lời mà bảo vệ ở cổng nói, anh ta tin.

Người phụ nữ này thẳng thắn, đơn thuần, sẽ không nói dối.

Cô làm dấy lên hứng thú của anh ta, không chỉ là vì chiếc vòng tay kia.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi