VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 2163

Nếu lúc trước người được nuôi ở nhà là anh ta, dựa theo cá tính của anh ta, còn không biết sẽ biến thành dạng gì.

Bọn họ đang nói thì có khách tới, là đàn em của Hạ Dĩ Nhiên Cố Nhược Đồng, cô ấy là con lai, bố là quý tộc Châu  u, gia thế hiển hách. Cố Nhược Đồng là tên trong nước của cô ấy, mẹ của cô ấy họ Cố, là người Nguyệt Hạ.

Chào hỏi mọi người xong, cô ấy đi về phía Tần Như Thông.

Nhà họ Cố và nhà họ Tần có hợp tác, cho nên cô ấy và Tần Như Thông từng gặp mặt nhiều lần.

“Tổng giám đốc Tần, đã lâu không gặp.”

“Đã lâu không gặp, cô Cố.” Tần Như Thông thản nhiên nói.

Cố Nhược Đồng lấy quà mình mang tới: “Tôi tự mình làm một ít bánh, mang tới cho mọi người nếm thử.”

Cô ấy mở hộp ra, bên trong là bánh ngọt vô cùng tinh xảo.

Hy Nguyệt “oa” một tiếng: “Cô Cố vừa nhìn là biết người có bàn tay khéo léo.”

Hạ Dĩ Nhiên mỉm cười: “Nhược Đồng làm rất nhiều bánh, hơn nữa mỗi một loại bánh đều rất ngon.”

Cố Nhược Đồng chia bánh cho đám trẻ trước.

Kiến Quân ăn một miếng, không ngừng gật đầu: “Ăn ngon thật, dì Cố, dì có bạn trai chưa?”

“Chưa có.” Cố Nhược Đồng đỏ mặt, nhẹ nhàng lắc đầu.

“Cháu còn một vị trí mợ trống, dì có muốn làm mợ của cháu hay không?” Hứa Kiến Quân nghiêng đầu, nghiêm túc nói: “Cháu nói với dì này, có rất nhiều người mơ ước vị trí này đấy, nhưng mà cậu cháu rất thích soi mói, cho nên vẫn để trống.”

Tần Như Thông hung dữ nói: “Mới ăn một miếng bánh, cháu đã bán cậu đi, quá không có lương tâm rồi.”

“Không phải chú bàn bạc với mẹ đính hôn từ bé, muốn kết thông gia sao? Vậy cậu phải nắm chắc thời gian, nhanh sinh em gái nhỏ nha. Cậu bây giờ ngay cả vợ đều không có, cháu rất lo lắng, không biết phải đợi tới ngày tháng năm nào, em gái nhỏ mới được sinh ra.” Hai tay Hứa Kiến Quân còn vòng quanh ngực, trong mắt tràn ngập lo lắng.

Tần Như Thông ngổn ngang trong gió: “Cô Cố là đàn em của mợ cả cháu, không có quan hệ gì với cậu, cháu nói những lời như vậy, cô ấy sẽ rất xấu hổ.”

Trên gương mặt tinh xảo không có một chút tì vết của Cố Nhược Đồng lướt qua chút mất mát. Thực ra ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tần Như Thông, cô ấy đã lén thích anh ta.

Hy Nguyệt thấy hết được biểu cảm biến hóa trên mặt cô ấy, ánh mắt nhìn người của cô vẫn luôn rất chuẩn, cô Cố này vừa nhìn là biết là một cô gái không tệ.

“Cô Cố làm bánh ăn thực sự rất ngon… Phần lớn thiên kim nhà giàu đều là ngón trỏ không dính nước mùa xuân, người có tay nghề tốt như cô Cố, quả thực là có thể đếm trên đầu ngón tay.”

Cố Nhược Đồng cười ngại ngùng: “Bình thường lúc tôi không có việc gì làm, thì thích làm ít bánh ngọt cho mình ăn.”

Hy Nguyệt liếc mắt nhìn bên ngoài một cái: “Thời tiết bây giờ rất tốt, chúng ta cùng nhau đi chèo thuyền đi.”

“Được ạ, Kiến Dao thích chèo thuyền.” Túi sữa nhỏ vui vẻ vỗ tay.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi