VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 283

Lục Kiều Sam sợ hãi, hàn ý nhắm thẳng vào ngực cô ta, cô kéo mẹ mình chắn trước mặt: “Lục Lãnh Phong, tôi là chị của cậu, là chị ruột đó!”

“Chị xứng sao?” Lục Lãnh Phong hừ nhẹ một tiếng, trong ánh mắt không có chút cảm tình, chỉ có lạnh như băng.

“Được rồi, hai chị em con đừng làm rạn nứt tình cảm nữa.” Bà Lục vội giảng hòa.

Lục Lãnh Phong bảo bảo an mở video giám giát trong phòng sách để cho Lục Kiều Sam nhìn cho rõ.

Bà Lục vỗ vỗ tay cô ta: “Kiếm Sam, con nhìn đi, bọn họ cách rất xa, cái gì cũng chưa làm, cũng chưa nói một câu, con đừng có nghi thần nghi quỷ nữa. Sự nhẫn nại của đàn ông có hạn, con cứ luôn như vậy, nếu làm rạn nứt tình cảm thì sẽ không thể cứu vãn đâu.”

Lục Kiều Sam cắn chặt răng: “Mẹ, đối với hồ ly tinh không phải nên phòng ngừa chu đáo sao? Lúc trước nếu như mẹ đúng lúc đuổi Tư Mã Ngọc Như đi, thì cô ta cũng không có cơ hội tiến thêm một bước.”

“Hy Nguyệt là em dâu của con, nó đã kết hôn rồi thì con còn phòng nó làm gì, con muốn phòng thì phòng những người phụ nữ ở ngoài mới đúng.” Bà Lục nói.

“Con cứ muốn phòng nó đó.” Lục Kiều Sam vẻ mặt cố chấp.

Bà Lục thở dài, bà ta không khỏi có chút lo lắng, con gái cứ để tâm vào những chuyện vụn vặt như vậy rất không bình thường.

Lúc Hy Nguyệt quay về phòng thì điện thoại đổ chuông, là bố gọi tới.

“Hy Nguyệt, chị con Hy Mộng Lan đã trở lại.”

“Con biết rồi, bọn con đã gặp nhau ở thành phố Long Minh.” Hy Nguyệt gật gật đầu.

“Lúc trước không phải chúng ta đã nói rồi sao? Chờ nó quay lại thì chúng ta sẽ đổi lại, đón con về nhà…”

Hy Nguyệt trong lòng lộp bộp một cái, bố còn chưa nói xong đã bị cô ngắt ngang: “Bố, bố cùng bọn họ nói cái gì vậy?”

“Bố không nói gì cả, là bác gái con đến, bọn họ nói định đến thành phố Long Minh để nói rõ ràng mọi chuyện với Lục gia, sau đó đổi con và Mộng Lan với nhau.” Bố Hy nói.

Ngón tay Hy Nguyệt siết chặt di động.

Vậy mà Hy Mộng Lan lại chủ động yêu cầu đổi lại, chẳng lẽ là cô ta đã phát hiện được gì sao?

Cô ta đợi ở thành phố Long Minh đã vài ngày, muốn nghe tin tức về Lục Lãnh Phong cũng không phải việc khó, xem ra cô ta đã phát hiện Lục Lãnh Phong phẫu thuật thẩm mỹ.

Ngay lúc cô đang trầm mặc, âm thanh của Bố Hy tiếp tục truyền đến.

“Hy Nguyệt, nghe Mộng Lan nói, người kia thường xuyên khắt khe với con, đối xử với con cũng không tốt, ba ngày thì hai ngày đã đánh con, còn đánh đến mặt con sưng lên, có phải như vậy hay không ? Mỗi lần bố gọi điện thoại cho con, thì sao con không nói cho bố biết?” Bố Hy lo lắng nói.

“Chúng ta đón Hy Nguyệt trở về, để cho Mộng Lan qua đó, vốn người nên gả là con bé.” Mẹ Hy ở một bên nói.

Hy Nguyệt đỡ trán, xem ra Hy Mộng Lan trở về đã thêm mắm thêm muối nói không ít, vội vàng muốn đổi lại như vậy, sợ là thật sự đã biết Lục Lãnh Phong phẫu thuật thẩm mỹ, hối hận đã đào hôn.

“Bố, hai người đừng nghe chị họ nói bừa, con sống rất tốt, rất hạnh phúc.” Cô dùng ngữ khí khẳng định, nhất định phải trấn an ba mẹ, không thể để bọn họ bị bác gái và Hy Mộng Lan lừa.

“Hy Nguyệt, bố biết con vì thằng Phi, cho nên chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhưng là không thể chà đạp mình, để cho mình chịu ủy khuất. Bộ dạng của người đàn ông khiến người khác sợ hãi, lập dị, lại thích đàn ông, làm sao có thể đối xử tốt với con được?” Mẹ Hy nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi