VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 422

“Từ nay về sau, chỉ cần cô ngoan ngoãn làm con rối, mỗi tháng tôi sẽ cho cô thêm ba mươi triệu tiền tiêu vặt.” Anh chậm rãi nói, giọng điệu như đang thương lượng.

Cô thút thít, trợn mắt nhìn anh, lời này rõ ràng là ý không muốn ly hôn, cô không hiểu chính xác anh muốn làm gì?

“Anh không thích Hy Mộng Lan sao? Hai người ngay cả con cũng đã có, tại sao không cưới cô ta?”

“Đây không phải là những gì một con rối nên hỏi.”

Anh trả lời qua loa, cố tình che giấu những suy nghĩ thầm kín của mình.

Thích và dục vọng hầu như không tỷ lệ thuận.

Anh đối với Hy Mộng Lan có ấn tượng tốt, nhưng không cách nào sinh ra dục vọng, những điều tốt đẹp ở đêm đó cũng không còn nữa.

Mà cô làm cho anh tràn đầy chán ghét, ghê tởm, nhưng có thể làm cho anh bộc phát bất cứ lúc nào và bất cứ nơi nào.

Lúc này, khuôn mặt bướng bỉnh, ánh mắt khiêu khích, giọng điệu nổi loạn của cô lại khiến anh nổi lên ý muốn chinh phục.

Anh bế cô lên, bước ra ngoài.

Sau đó, cô mới phát hiện ra rằng hóa ra ở bên ngoài chính là một gian phòng.

“Tay tôi đau, chân đau.” Cô giống như biến thành biểu tình, không muốn được anh cưng chiều.

Chuyện vợ chồng, đến bây giờ cô chưa bao giờ tình nguyện.

Anh mang tủ thuốc y tế đến, để cô tự bôi thuốc.

Khi cô thoa thuốc xong, anh liền chen người lên.

Anh cúi đầu hôn lên môi cô.

Hương vị của cô khác xa Hy Mộng Lan.

Mặc dù Hy Mộng Lan sạch sẽ, nhưng khiến anh cảm thấy giống như một con chó con đang liếm mình vậy.

Mà cô, là một người phụ nữ, một người phụ nữ thực sự.

Cô nhắm hai mắt lại, trong tim, trong đầu đều tràn ngập hình ảnh giữa anh và Hy Mộng Lan mây mưa, gần như theo phản xạ, cô đẩy anh ra.

Một tia tàn ác xẹt qua đáy mắt anh: “Biết rõ là phản kháng vô dụng, tại sao lần nào cũng phải làm việc vô ích?”

“Vì tôi muốn cho anh biết, tôi không tình nguyện, tôi bị anh ép buộc.” Cô mang dũng khí không sợ chết, nhìn anh khiêu khích.

“Tốt lắm, tôi khâm phục dũng khí của cô.” Khát vọng chinh phục của anh bị cô đẩy lên đến cực điểm.

Anh bắt lấy cổ tay cô, đưa nó lên trên đỉnh đầu, sau đó như là một trận phong ba bão táp cưỡng đoạt.

Cô giống như trở thành “cá chết cứng đơ” như trước, bất cứ khi nào kháng cự không thành, cô đều dùng cách im lặng này, trở thành cách ngụy trang để kháng cự anh.

Nhưng dù vậy, anh vẫn rất hào hứng.

Cô so với Hy Mộng Lan còn có kinh nghiệm.

Hy Mộng Lan là một người đẹp bình thường, cũng giống như Lục Kiều Sam, vẻ đẹp không có gì đặc biệt, xinh đẹp không có khí chất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi