VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 623

Các vị khách cũng đã vào chỗ ngồi.

Với tư cách là khách VIP, Lục Lãnh Phong đương nhiên là ngồi vào hàng ghế đầu của khu Vip

Vào lúc này, có một túi sữa nhỏ chạy đến, hai mắt mở to hiếu kì nhìn chằm chằm vào anh.

Đứng ở phía sau là hai bảo mẫu của cậu bé.

“Cậu chủ, chúng ta tìm chỗ ngồi xuống được không?” Một người bảo mẫu hỏi.

“Tôi ngồi ở đây.” Túi sữa nhỏ không chút khách khí mà ngồi xuống ngay bên cạnh Lục Lãnh Phong, đôi mắt đen sáng ngời vẫn còn nhìn chằm chằm vào anh.

Lục Lãnh Phong cũng không thèm để ý, chỉ xem như là con của một vị khách nào đó đang quậy phá mà thôi.

Túi sữa nhỏ trừng mắt nhìn: “Chú ơi, chú thật giống với Ma vương Tu La trong tranh của mẹ con.”

Lục Lãnh Phong quay đầu lại nhìn cậu, thằng nhóc này là đang mắng anh sao?

Tôi có đáng sợ không?”

“Không đáng sợ, chú thật sự rất đẹp trai, cực kì đẹp trai, giống con vậy đó.” Túi sữa nhỏ toe toét cười, lộ ra một hàng răng trắng tinh..

Lục Lãnh Phong nhìn cậu, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đáng yêu, cùng với đôi mắt trong sáng, làm cho anh có một loại cảm giác khác lạ mà trước nay anh chưa từng có, dường như có một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại đang vuốt vẻ vết thương trong tim anh, làm cho anh cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.

“Ma vương Tu La mà mẹ con vẽ không đáng sợ sao?”

“Không đáng sợ, nhìn rất đẹp, con còn nghĩ rằng mẹ đang vẽ minh tinh, nhưng mẹ nói đó là Ma vương Tu La.” Túi sữa nhỏ nghiêng đầu, nghiêm túc nói.

“Vậy tại sạo lại giống chú?” Lục Lãnh Phong xoa đầu cậu.

Cậu lấy Ipad ra khỏi cái cặp nhỏ của mình.

Ở trong đó có bức ảnh của mami mà cậu trộm được.

“Con cho chú xem, thì chú sẽ biết ngay thôi, thật sự rất giống chú.”

Khi nhìn thấy hình trong ảnh, Lục Lãnh Phong cực kì chấn động.

Đúng là rất giống anh.

Không phải là ánh mắt của túi sữa nhỏ không tốt.

Anh lại nhìn kĩ thêm lần lần nữa, chợt nhận ra phong cách vẽ thật quen thuộc, giống như là….

“Nhóc con, con tên gì?

“Tiểu Quân.”

“Con có thể gửi tấm ảnh này cho chú không?”

Túi sữa nhỏ do dự trong giây lát: “Được thì vẫn được, nhưng chú không được sử dụng lung tung, bởi vì đây là tranh của mẹ con, cái này gọi là…. bản quyền.”

Lục Lãnh Phong nở nụ cười mỏng, nhịn không được mà đưa tay ra xoa khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào của cậu, cậu nhóc này thật thông minh, vậy mà lại có ý thức bảo vệ quyền lợi.

“Yên tâm, chú sẽ cất nó trong điện thoại, không để cho bất kì người nào xem.”

“Được.” Túi sữa nhỏ gật đầu, đôi mắt mở to chớp vài cái, hỏi: “Chú có Facebook không, chú kết bạn Facebook với con, con gửi ảnh cho chú.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi