VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 730

Cô ép hai ly nước trái cây, một ly cho túi sữa nhỏ.

Túi sữa nhỏ uống một ngụm, chép chép cái miệng nhỏ: “Mẹ, con thật sự mong chú ma vương cũng có thể đến tham gia lễ cưới của mẹ và bố, nhưng chú ấy không đến được rồi, dì Sênh Hạ nói trên Facebook, chú ấy bị bệnh nhập viện rồi, vô cùng nghiêm trọng. Thảo nào con gửi Facebook cho chú ấy, mà chú ấy không trả lời con.”

Hy Nguyệt chấn động dữ dội, hôm trước lúc cô rời khỏi, Lục Lãnh Phong vẫn còn khỏe mà, sao đột nhiên bị bệnh chứ?

“Chú ma vương thế nào rồi?”

“Dì Sênh Hạ nói, chú ấy uống rất nhiều rượu, lại uống đến xuất huyết dạ dày rồi, té xỉu trong biệt thự, may mà được người ta kịp thời phát hiện, đưa vào trong bệnh viện, nếu không có thể chết mất rồi.” Túi sữa nhỏ chống hai quai hàm lên, thở dài buồn rầu: “Mẹ, tại sao chú ma vương thích uống rượu như vậy ạ, không sợ đau dạ dày sao? Đau dạ dày rất khó chịu, lần trước con lén ăn vụng kem, ăn nhiều quá thì bị đau dạ dày, con đã không kìm được mà khóc rồi.”

Tay của Hy Nguyệt run rẩy dữ dội, cái ly trượt xuống, rơi trên thảm trải sàn, nước trái cây văng khắp nơi.

Lục Lãnh Phong, là vì cô mới uống rượu sao?

Tên này có phải thật sự có khuynh hướng bạo ngược không, ngược cô không được thì tự ngược chính mình, ngược chính mình đến xuất huyết dạ dày, ngược vào tận trong bệnh viện!

Giữa lúc cô ngớ người ra, giọng của túi sữa nhỏ từ bên cạnh truyền đến: “Mẹ, nước trái cây đổ rồi, con đi lấy cây lau nhà lau một chút.”

“Không cần đâu, để mẹ tự đi, đã khuya rồi, con nên về phòng ngủ đi, ngày mai chúng ta phải thức dậy sớm.” Cô xoa đầu con trai.

“Được, mẹ ngủ ngon.” Túi sữa nhỏ đứng dậy, hôn lên gò má của cô, tự mình lên lầu.

Hy Nguyệt nhặt cái ly lên, trong lòng cũng không cách nào bình tĩnh nữa.

Mặc dù không yêu Lục Lãnh Phong, nhưng còn tình nghĩa vợ chồng, vẫn hy vọng anh có thể tìm được một người vợ thích hợp, có thể hạnh phúc, đừng lãng phí thời gian và tình cảm cho cô nữa.

Tối nay, cô ngủ không ngon, lúc nào cũng mơ thấy Lục Lãnh Phong, mơ thấy bị anh bắt đi, mơ thấy anh nằm trong bệnh viện, không động đậy giống như đã chết rồi…

Ngày thứ hai, cô thức dậy rất sớm, đắp mặt nạ mắt, để tránh hiện ra quầng thâm mắt.

Hôn lễ, cả đời chỉ có một lần, cần phải duy trì trạng thái tốt đẹp nhất, cô muốn làm cô dâu xinh đẹp nhất của Hứa Nhã Thanh.

Sau bữa sáng, thợ trang điểm qua rồi, làm tóc và trang điểm cho cô.

Trợ lý Kỳ là phù dâu của cô.

Người ở nhà mẹ đẻ của cô chỉ có Tần Nhân Thiên, anh ta là anh trai nuôi của cô.

Lúc này, trong lòng Tần Nhân Thiên đang nghĩ gì đó, chỉ có bản thân anh ta mới có thể biết.

Trên mặt anh ta dường như đeo một chiếc mặt nạ, che giấu tất cả cảm xúc lại.

Trang điểm của cô dâu Hy Nguyệt rất nhạt, cô không thích lòe loẹt, càng nhạt càng hiện rõ vẻ đẹp trời sinh, thanh tú đẹp đẽ của cô.

“Hy Nguyệt, em thật đẹp.” Anh ta nhìn cô không chớp mắt.

Hy Nguyệt của anh ta phải làm cô dâu rồi, nhưng chú rể không phải anh ta.

Anh ta đã bỏ lỡ quá lâu, quá lâu rồi, bỏ lỡ toàn bộ độ tuổi đẹp nhất của cô.

Hy Nguyệt mỉm cười: “Anh Nhân Thiên, anh cũng nên tìm một chị dâu cho em đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi