VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 752

Nếu cô trở lại nhà họ Lục, cô và Kiều Sam cũng sẽ không có ngày sống dễ chịu, bà ta không thể để cho chuyện này xảy ra được.

Bà cụ chuyển ánh mắt sang phía Lục Lãnh Phong, “Hy Nguyệt có trở về nhà họ Lục hay không, cô nói không tính, tôi và Vinh Hàn nói cũng không tính, để chính Lãnh Phong quyết định đi.”

Cả người bà Lục đều run rẩy, điều này rõ ràng chính là muốn để Hy Nguyệt trở lại nhà họ Lục mà, “Mẹ để nó làm chủ, nó đã bị con hồ ly tinh này làm cho chết mê chết mệt rồi, nào còn có lý trí nữa. Con là mẹ ruột của nó, chuyện này để con quyết định. Trừ khi con chết đi, nếu không Hy Nguyệt đừng hi vọng có thể làm con dâu của con.”

Lục Vinh Hàn hừ lạnh một tiếng: “Một người mẹ ngay cả một đứa con gái cũng không giáo dục tốt, còn có tư cách gì để ý tới chuyện của con. Lãnh Phong không chỉ là con của bà, cũng là người thừa kế nhà họ Lục. Về sau chuyện của nó, bà đừng có xen vào.”

Bà Lục tức giận đến chết, liều mạng hít sâu, không để cho mình mất khống chế, “Sở dĩ Kiều Sam biến thành dạng này, còn không phải do Hy Nguyệt làm hại sao. Cô ta trời sinh không biết xấu hổ, trêu ong chọc bướm khắp nơi. Trước đó Kiều Sam nói cô ta tằng tịu với Tần Nhân Thiên, tôi còn không tin, không ngờ rằng là thật. Mấy người có biết lúc Tần Nhân Thiên giải trừ hôn ước với Kiều Sam đã nói thế nào không, cậu ta nói cậu ta thích Hy Nguyệt, ngoại trừ Hy Nguyệt ra thì ai cũng không cưới.”

Bà ta dứt lời, tức giận chỉ vào Hy Nguyệt, hận không thể rút gân cô ấy, lột da của cô ấy, “Người phụ nữ này, chính là trà xanh, Tần Nhân Thiên, Hứa Nhã Thanh và Lãnh Phong đều bị cô ta đùa bỡn trong lòng bàn tay. Nếu như lại để cho cô ta bước vào nhà họ Lục, nhất định sẽ khiến nhà họ Lục bị quấy nhiễu đến mức long trời lở đất.”

Lục Lãnh Phong ôm vai Hy Nguyệt, nhếch miệng lên thành một nụ cười mỉa mai lạnh lùng, “Yểu điệu thục nữ, quân tử hảo cầu. Người phụ nữ của con quá tốt, cho nên bọn họ ai nấy cũng đều ngấp nghé. Không giống con gái của ẹm, giáo dục thất bại, không ai cần cả.”

Lời này chính là một cái tát vô hình, tát mạnh lên trên mặt bà Lục, khiến ngũ quan của bà ta cũng phải vặn vẹo.

“Kiều Sam là chị ruột của con, tại sao con có thể nói con bé như vậy?”

Ánh mắt của Lục Lãnh Phong nghiêm túc, sắc mặt trở nên cực kì lạnh lẽo, “Bắt đầu từ khi chị ta dùng trăm phương ngàn kế muốn giết chết con của con, giữa chúng con đã không còn tình cảm chị em để nói nữa rồi.”

“Kiều Sam là bị Hy Mộng Lan xúi giục, đồ đê tiện kia suốt ngày châm ngòi ly gián ở bên tai con bé, con bé mới có thể làm ra chuyện hồ đồ.” Bà Lục nhanh chóng giải thích cho con gái mình.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, bà ta không thể để cho hai chị em chỉ vì một người phụ nữ hạ đẳng đê tiện mà trở mặt thành thù được.

Bên trong ánh mắt Lục Lãnh Phong nhìn bà ta tràn đầy đùa cợt và thất vọng, bà ta giữ gìn Lục Kiều Sam đến trình độ đã không biết đen trắng nữa rồi, “Mẹ không cần giải thích cho Lục Kiều Sam, vết nhơ của chị ta ở chỗ con cả đời, mãi mãi cũng đừng hòng có thể tẩy trắng được.”

Bà Lục giận sôi lên, cảm thấy con trai đã bị Hy Nguyệt hạ cổ, ngay cả nửa phần lý trí cũng không có, “Con có biết cái gì gọi là máu mủ tình thâm hay không. Hy Nguyệt chỉ là một người ngoài, cô ta ngoại tình, cắm sừng con, con cũng có thể tha thứ cô ta. Kiều Sam chỉ làm sai một chút chuyện nhỏ, trong mắt con đã là tội không thể tha sao?”

Một ánh sáng hung ác nham hiểm ở hiện lên đáy mắt Lục Lãnh Phong, “Một mạng người ở trong mắt mẹ chỉ là một chuyện nhỏ?”

Bà Lục hít một hơi thật sâu, mặc dù bà ta cũng không cho rằng mình nói sai, nhưng nhìn thấy sắc mặt của bà cụ và Lục Vinh Hàn vô cùng âm trầm, liền vội vàng giải thích: “Mẹ không có ý này, mẹ muốn nói, đây đều là chuyện cũ năm xưa, không nên để nó ảnh hưởng đến quan hệ chị em của con và Kiều Sam.”

“Thôi đi.” Lục Vinh Hàn khoát tay, “Nếu bà đã yêu thương đứa con gái bại hoại kia như thế, thì cứ chuẩn bị hôn lễ cho con bé thật tốt, nhanh chóng gả nó đi, những chuyện khác đều không cần quan tâm.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi