VỢ YÊU BẢO BỐI CỦA LỤC TỔNG

Chương 786

Lục Kiều Sam sắc mặt trắng bệch, những lời này cô bé nói trước mặt tất cả mọi người, dù cô ta có mười cái miệng đi nữa, thì cũng chả còn ai tin lời của cô ta, mọi người trong nhà họ Lục đều cho rằng cô ta đã làm giả mạo, muốn hãm hại Hy Nguyệt, tẩy trắng cho bản thân mình.

Lục Lãnh Phong đứng ở bên cạnh, nghe được những lời bọn họ nói, trong đầu chợt lóe một tia kinh hãi, càng khiến cho đầu óc anh căng thẳng hơn bội phần.

Anh chợt nhận ra rằng mình đã bỏ qua một điều gì đó: Tờ giấy giám định huyết thống đó có từ đâu mà ra!

Lúc đó, cả người anh như không kiểm soát được, đầu nóng như lửa đốt, nên anh đã không thể bình tĩnh mà phân tích một cách sâu sắc về vấn đề này, thậm chí trong lòng anh lúc đó còn tin rằng thằng bé thật sự là một đứa con hoang.

Nhưng nếu thực sự có vấn đề với tờ giám định quan hệ cha con đó thì sao?

Anh nhờ bảo mẫu trông bọn trẻ rồi đưa Hy Nguyệt vào phòng.

Bước vào phòng ngay anh lập tức đóng chặt tất cả các cửa mà bên trong phòng có.

“Người phụ nữ ngốc nghếch này, bốn năm trước em đã làm bản xét nghiệm giám định quan hệ cha con đó ở đâu?”

Hy Nguyệt sửng sốt một chút, trong lòng thoáng suy tư, “Sao đột nhiên anh lại hỏi về chuyện này?”

“Đừng nói những lời dư thừa nữa, mau nói cho anh biết.” Anh nghiêm mặt nắm lấy vai cô.

Cô mím môi, do dự một lúc, sau đó rất khẽ nói: “Xuân… bệnh viện Xuân Hoà.”

“Ai tìm bệnh viện đó cho em?” Trên khuôn mặt tuấn tú của anh từng nét mặt đều căng lên, trong lòng thoáng cảm nhận gì đó không đúng lắm.

“Tôi… tôi đã tìm thấy một bệnh viện chuyên xét nghiệm quan hệ huyết thống ở trên mạng. Tôi đã tìm kiếm rất nhiều trên Internet, và sau đó tôi đã chọn ngẫu nhiên một cái.”

Cô ấp úng ngập ngừng giải thích, đôi mi dài dày rũ xuống theo từng lời nói của cô, che đi đôi mắt lấp lánh, như sợ sệt không may sẽ nói ra điều gì không đúng đắn.

Lục Lãnh Phong trong lòng không khỏi tức giận, có chút không nói nên lời, “Tùy ý chọn cái gì? Làm sao có thể tuỳ ý làm chuyện quan trọng như thế này?”

Lúc chọn chỗ để xét nghiệm em không biết phải suy nghĩ à? ”

Hy Nguyệt trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, không hiểu anh đang muốn nói cái gì, cũng không đến nỗi muốn tính toán với cô cả chuyện từ ngày xưa chứ?

“Anh không biết sao? Khi mang thai, đầu óc của phụ nữ thường không được minh mẫn lắm, dễ làm ra những chuyện sai lầm.” Cô thì thào nói, như để biện hộ cho chính mình.

Lục Lãnh Phong bước đến quầy rượu, rót một ly nước khoáng, thêm vài viên đá rồi nhấp một ngụm, cố gắng giữ cho bản thân mình bình tĩnh, phải thật bình tĩnh.

“Hứa Nhã Thanh có biết chuyện này không?”

Cô lặng lẽ hít vào một hơi, cố gắng giữ cho giọng điệu bình tĩnh, “Làm sao tôi có thể nói với anh ấy biết chuyện này? Tôi không nói cho bất kì một ai biết, cứ như vậy rồi âm thầm rời đi thôi.”

“Em lấy cái gì của anh để đi xét nghiệm, lấy từ bao giờ?” Anh cau mày, luôn cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng không thể nói ra.

Cô liếm đôi môi khô khốc của mình, trầm giọng nói: “Chỉ là lén nhổ vài sợi lông trong lúc anh đang ngủ say thôi.”

Anh thoáng giật mình, che miệng và ho vài tiếng, người phụ nữ này thực sự rất táo bạo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi