VỢ YÊU CỦA TỔNG TÀI (MỘ VI LAN - PHÓ HÀN TRANH)

Chương 653:

 

Giang Thanh Việt ngồi lại bên cô ấy lần nữa rồi giơ tay sờ lên trán cô ấy, dịu dàng nói: “Em năm mơ thấy gì? Có liên quan đến anh sao?”

 

Lục Hỉ Bảo gật đầu rồi “ừ” một tiếng bằng giọng ồm ồm: “Em mơ em nhìn thấy anh trông coi trước giường bệnh của em, em cố gắng gọi anh nhưng anh không nghe thấy. Em muốn đi tới ôm anh nhưng cơ thể của em lại trong suốt, hoàn toàn không ôm được anh. Em còn tưởng răng đấy là thật, em đã khóc rất lâu”

 

Trái tim của Giang Thanh Việt chợt đau nhói. Anh ấy sờ lên gương mặt nhỏ nhắn của cô ấy rồi nói: “Anh sẽ nhanh chóng xử lý chuyện ở nước Z rồi sau đó chúng ta sẽ được nghỉ ngơi”

 

Sau đó anh ấy sẽ cố gắng điều trị thân thể giúp cô ấy, qua một thời gian rồi sinh một đứa bé.

 

Chờ có đứa bé thứ hai rồi lại nói cho cô ấy nghe chuyện mất đi đứa bé thứ nhất, có lẽ như thế cô ấy sẽ không quá đau lòng cũng không quá khó chịu như thế.

 

Lục Hỉ Bảo hơi nhíu mày, tò mò hỏi: “Vì sao người đi vào đưa cơm vừa rồi lại gọi anh là thủ lĩnh?”

 

“Một chức vị lớn bằng hạt vừng mà thôi. Chờ thân thể em tốt lên, chúng ta trở về Bắc Thành thì anh cũng sẽ từ chức vị nhỏ này: Lục Hỉ Bảo luôn tin tưởng Giang Thanh Việt. Cô ấy không nghỉ ngờ về lời nói của anh ấy, cũng không hề hoài nghi, cô ấy chỉ ôm cánh tay anh ấy rồi gật đầu: “Ừm, em lại bưồn ngủ rồi, em ngủ một lát nhé, anh đừng đi đấy”

 

“Được, anh không đi, anh trông em ngủ.”

 

Giang Thanh Việt nhìn gương mặt nhỏ ngọt ngào đang ngủ yên của cô gái mà sự áy náy trong lòng lại càng thêm nồng đậm, anh ấy không nhịn được giơ tay sờ lên gương mặt nhỏ đã gầy đi trông thấy của Lục Hỉ Bảo. Lúc trước Lục Hỉ Bảo cũng rất gầy nhưng không phải gầy kiểu tiều tụy như bây giờ, gương mặt cô ấy lúc đó vừa căng tròn vừa tràn đây collagen như mặt em bé. Nhưng bây giờ cô ấy vừa bệnh nặng một trận là ngay cả nét ửng hồng vì tức giận trên gương mặt trắng nõn cũng hơi mờ đi, làn da càng tái nhợt không hề nhìn thấy tràn đầy sức sống như trước.

 

Trước kia Lục Hỉ Bảo vừa ngủ dậy sau nhiều ngày như thế thì cô ấy tuyệt đối sẽ tràn trề sức sống, không ở yên trên giường được mấy phút là bắt đầu làm ầm ï nhưng hôm nay sau khi cô ấy cơm nước xong xuôi chưa được bao lâu lại bắt đầu mệt rã rời, cơ thể của cô ấy thật sự yếu đi rất nhiều.

 

Nhưng mà cô ấy tỉnh lại là tốt rồi, cơ thể yếu ớt cũng không sao cả.

 

Anh ấy có kiên nhẫn cũng có tự tin chắc chắn anh ấy sẽ nuôi cô ấy còn tốt hơn cả khi trước.

 

Còn nhiều thời gian, bọn họ đều sẽ tốt thôi.

 

Ở bên khác, Hàn Chiến đi bắt Nguyệt Như Ca nhưng Nguyệt Như Ca nào phải loại người dễ bị bắt cóc như thế.

 

Ở trên xe, Nguyệt Như Ca cò kè mặc cả: “Bây giờ vẫn chưa xác định được Châu Thắng đã chết hay chưa nên tôi không thể về nước C với các anh được. Chờ sau khi xác định Châu Thắng thật sự đã chết rồi thì tôi chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa của mình, theo các anh trở về nước C, huống hồ gì bây giờ trong biệt thự của tôi vẫn còn có khách đang ở”

 

Mặc dù cô ta là người tin tưởng nhân phẩm của Truy Đồ, tin tưởng người ta sẽ không trộm đồ trong biệt thự của mình nhưng sao người làm chủ như cô ta có thể tự dưng rời đi để khách ở lại một mình trong biệt thự của cô ta được chứ?

 

Hàn Chiến liếc cô ta một cái rồi nói bằng giọng sâu xa: “Tôi không có trơ tráo như cô, tôi sẽ làm việc theo ước định nhưng điều kiện tiên quyết là cô không thất hứa”

 

Nguyệt Như Ca hừ lạnh một tiếng, ý của anh ta là cô ta mới là tên khốn thất hứa kia à?

 

Sau khi đến biệt thự Vọng Sơn, Nguyệt Như Ca dẫn đầu đi vào biệt thự.

 

Lúc này Phó Hàn Tranh đang đứng trên ban công nói chuyện điện thoại với Mộ Vi Lan.

 

Nguyệt Như Ca cũng không hề chú ý tới anh đang gọi điện thoại mà gọi anh một tiếng: “Truy Đồ, có lẽ mấy ngày này anh không tiện tiếp tục ở lại nhà tôi đâu. Anh…”

 

Phó Hàn Tranh chợt làm ra một động tác im lặng, bấy giờ Nguyệt Như Ca mới chú ý tới anh đang gọi điện thoại.

 

Mộ Vi Lan ở đầu bên kia điện thoại đương nhiên nghe được giọng của một cô gái, đồng thời cô cũng có thể phân biệt được rõ ràng đó là giọng của một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp.

 

¡ Lan không khỏi nảy sinh nghi ngờ, tò mò hỏi: “Vừa rồi em nghe thấy giọng của một cô gái đang nói chuyện… Rốt cuộc bây giờ anh đang ở chỗ nào?”

 

Phó Hàn Tranh không tiện giải thích tình hình hiện tại của mình cho.

 

cô nghe vì càng giải thích sẽ càng loạn lên, vì vậy anh nói: “Vừa rồi anh đang mở tivi, giọng nữ mà em vừa mới nghe thấy là ở trong tivi thôi”

 

Đương nhiên Mộ Vi Lan không tin: “Thật không? Nhưng em cảm giác rất rõ ràng là giọng nói kia đang nói chuyện với anh..”

 

Con gái chính là sinh vật sẽ truy hỏi ngọn nguồn, Mộ Vi Lan cũng không phải ngoại lệ: “Phó Hàn Tranh, rốt cuộc bây giờ bản thân anh đang ở đâu hả?”

 

Phó Hàn Tranh đương nhiên không thể nói cho Mộ Vi Lan biết bây giờ bản thân anh đang ở nước Z. Nếu một người có cái đầu nóng như Mộ Vi Lan chạy tới nước Z… Bây giờ nước Z đang không thái bình, nói không chừng Châu Thắng vẫn đang ở nước Z, nếu Mộ Vi Lan chạy tới nước Z rồi xảy ra chút chuyện gì đó thì anh sẽ hối hận chết mất.

 

Phó Hàn Tranh né tránh không trả lời câu hỏi của cô, anh sợ sau khi mình trả lời là ở nước khác thì Mộ Vi Lan sẽ chạy đi uổng công một chuyện.

Bình luận


T
Thoa Phạm Thị Kim
01-04-2023

truyện hay nữ chính cảm giác mạnh mẽ thật thích

P
Phương Nguyễn
01-04-2023

Nam Cung Tử Thiêm con trai cả của Nam Cung Phi Vũ và Mộc Thuần nè

K
kim le
01-04-2023

Mình rất thích truyện có nữ chính mạnh mẽ truyện nước ngoài tg viết hay rất lo rích ko có câu từ phan cảm câu chuyện hấp dẫn loi cuốn người nghe chúc mc và tác giả một buổi tối an lành ấm áp van sự bình an trong cuộc sống

Y
Yori Elyzie
01-04-2023

Mới nghe nội dung đã thấy hấp dẫn ngược đến ức chế luôn Cảm ơn người đẹp nhiều.

H
Huệ Nguyễn
01-04-2023

Chuyện này phần 2 của Chuyện vô tình nhặt đc tổng tài đúng k Min

H
Huong Tran
01-04-2023

Truyện hay

L
Lien NGUYEN
01-04-2023

Thích nử 9 nha. Dù sắp chết nhưng rất mạnh mẻ.

H
Hanh Kieu
01-04-2023

Truyện này bao nhiêu tập vậy bạn

H
Hoa My
01-04-2023

Truyện tào lao quá. Trọng sinh vào người khác còn đc cứ trọng sinh ngược trẻ lại thì quá tào lao

Truyện đang đọc

Báo lỗi